chuí jiē
chuí yī
chuí tiáo
chuí yú
chuí liǔ
chuí sī
chuí yì
chuí gān
chuí zēng
chuí zhí
chuí shì
chuí niàn
chuí āi
chuí shāng
chuí huī
chuí jiào
chuí xún
chuí ēn
chuí shǒu
chuí zé
chuí yù
chuí yīn
chuí mò
chuí chuí
chuí chá
chuí hú
chuí yǐng
chuí xiàn
chuí yè
chuí guāng
chuí yún
chuí chēng
chuí zhī
chuí tiáo
chuí yì
chuí yào
chuí jī
chuí qì
chuí liàng
chuí shì
chuí bīng
chuí ěr
chuí lǎo
chuí ā
chuí xián
chuí jīng
chuí zhǐ
chuí lù
chuí hú
chuí bì
chuí diào
chuí wèn
chuí jì
chuí jí
chuí shì
chuí yīn
chuí lèi
chuí jué
chuí ài
chuí lián
chuí tīng
chuí xiū
chuí fàn
chuí suí
chuí xiù
chuí chéng
chuí fāng
chuí hóng
chuí lún
chuí yòu
chuí róng
chuí shāo
chuí zǐ
chuí hù
chuí yào
chuí míng
chuí liú
chuí zú
chuí wǎn
chuí xiàn
chuí yīng
chuí yú
chuí tiáo
chuí guà
chuí màn
chuí jì
chuí shāo
chuí sǐ
chuí shang
chuí mò
chuí kuò
chuí shì
chuí yáng
chuí gǒng
chuí xiàn
chuí mù
chuí tì
chuí jiè
chuí chì
chuí nián
chuí xùn
chuí jīn
chuí mǐn
chuí xūn
chuí jiè
chuí pàn
chuí zhū
chuí mǐn
chuí gāo
chuí máng
chuí luó
chuí luò
chuí zhēn
chuí bó
chuí mù
chuí shǒu
chuí gào
chuí shǎng
chuí gōu
chuí mìng
chuí tǐ
chuí jí
chuí bìn
chuí wéi
chuí yù
chuí jiù
chuí shuǐ
chuí fǎ
chuí lián
chuí gù
chuí táng
chuí wǎn
chuí měi
chuí juàn
chuí tǐ
chuí qiú
chuí jiàn
chuí ěr
chuí wēi
chuí qīng
chuí sì
chuí shēn
chuí wén
chuí diǎn
chuí tóu
chuí yīn
chuí dài
chuí yú
chuí tǒng
chuí jiāng
chuí wěi
chuí fà
chuí lǎn
chuí xiàng
chuí xīn
chuí tuó
chuí rén
chuí tiān
chuí qíng
chuí bái
chuí wáng
bái lún
fēn lún
chuī lún
nài lún
dì lún
wēn lún
shěn lún
wēi lún
qīng lún
yǎn lún
chù lún
sī lún
tāo lún
líng lún
jiān lún
dǐng lún
yīng lún
dí lún
chén lún
lǜ lún
yán lún
jǐn lún
cuì lún
bǐng lún
fú lún
zēng lún
ān lún
gān lún
diào lún
cháng lún
tóu lún
mín lún
jīng lún
xiān lún
ēn lún
jīng lún
míng lún
wáng lún
chuí lún
fū lún
chū lún
dān lún
lóng lún
mí lún
dì lún
hóng lún
cí lún
⒈ 垂钓。
引三国魏嵇康《兄秀才公穆入军赠诗》之十五:“流磻平皋,垂纶长川。”
《南史·王彧传》:“文帝尝与羣臣临天泉池,帝垂纶良久不获。”
明刘基《题秋江独钓图》诗:“秋风江上垂纶客,知是严陵是太公 ?”
苏曼殊《与刘半农书》:“不慧比来胸膈时时作痛,神经纷乱,只好垂纶湖畔。”
⒉ 传说吕尚 ( 姜太公 )未出仕时曾隐居渭滨垂钓,后常以“垂纶”指隐居或退隐。
引晋葛洪《抱朴子·嘉遯》:“盖禄厚者责重,爵尊者神劳。故漆园垂纶而不顾卿相之贵, 柏成操耜而不屑诸侯之高。”
北周庾信《拟咏怀》诗之二:“赭衣居傅巖,垂纶在渭川。”
唐李颀《送乔琳》诗:“汀洲芳杜色,劝尔暂垂纶。”
王闿运《上征赋》:“任治乱之迭运兮,岂妨余之垂纶。”
⒊ 借指隐士。
引唐杜甫《奉寄章十侍御》诗:“朝覲从容问幽仄,勿云江汉有垂纶。”
⒋ 指钓鱼的用具。
引苏曼殊《断鸿零雁记》第十五章:“余乃负杖出门,随步所之,遇渔翁,相与闲话,迄翁收拾垂纶,余亦转身归去。”
钓鱼。
垂chuí(1)(动)耷拉下来:~柳。(2)(动)留传:人民英雄永~不朽。(3)(副)将、将要:~老。(4)(名)敬辞;用于称长辈;上级对自己的行动:~念。
纶读音:lún,guān[ lún ]1. 钓鱼用的线:垂纶。
2. 古代官吏系印用的青丝带。
3. 现用作某些合成纤维的名称:锦纶。涤纶。