fēn róng
fēn jiū
fēn fēi
fēn páng
fēn ná
fēn sòng
fēn gěng
fēn jù
fēn jiū
fēn huò
fēn qí
fēn cuò
fēn fēi
fēn fū
fēn lún
fēn xiáo
fēn ná
fēn yún
fēn pī
fēn chéng
fēn pā
fēn máng
fēn náo
fēn biāo
fēn fēn
fēn shē
fēn páng
fēn tà
fēn bó
fēn rán
fēn báo
fēn ǎi
fēn yù
fēn jìng
fēn ná
fēn chuǎn
fēn xiāo
fēn nǒng
fēn luàn
fēn gēng
fēn zhuó
fēn lún
fēn fán
fēn róu
fēn guǐ
fēn rǎo
fēn wēn
fēn ruò
fēn wěi
fēn shuì
fēn jié
fēn yùn
fēn náo
fēn zá
fēn zhēng
fēn rǒng
fēn téng
fēn nán
fēn rù
fēn huí
fēn yuán
fēn yún
fēn huá
fēn xiāo
fēn luó
fēn yùn
fēn yíng
fēn huá
yín cuò
fán cuò
gōu cuò
jiǎ cuò
zhǐ cuò
shuō cuò
jiū cuò
xiù cuò
wù cuò
wǔ cuò
wéi cuò
pán cuò
diān cuò
pì cuò
zhǐ cuò
péi cuò
hù cuò
yū cuò
máng cuò
qiē cuò
pán cuò
cǎi cuò
bù cuò
yí cuò
huāng cuò
jiē cuò
zhǎn cuò
zhèng cuò
cè cuò
wǎn cuò
càn cuò
hūn cuò
shǎn cuò
shī cuò
jīn cuò
chǐ cuò
cuǐ cuò
jū cuò
hùn cuò
qǐ cuò
ná cuò
lòu cuò
gǎi cuò
dǎo cuò
chuǎng cuò
cuǐ cuò
lián cuò
qí cuò
pán cuò
tiāo cuò
xíng cuò
jīng cuò
gé cuò
bèi cuò
cuī cuò
fén cuò
hún cuò
jǔ cuò
chán cuò
ná cuò
cēn cuò
yǎn cuò
yí cuò
dà cuò
zōng cuò
tīng cuò
qiān cuò
róng cuò
jiè cuò
qí cuò
guò cuò
rèn cuò
zuì cuò
é cuò
zá cuò
miù cuò
mǎ cuò
wéi cuò
guǐ cuò
jiāo cuò
guài cuò
miù cuò
chān cuò
dào cuò
bàng cuò
wǎng cuò
yín cuò
cuī cuò
zuǒ cuò
cuī cuò
jiǎng cuò
zhù cuò
gōng cuò
fēn cuò
xiá cuò
hǎi cuò
juān cuò
mó cuò
hé cuò
fán cuò
fēn cuò
guāi cuò
chū cuò
mí cuò
wén cuò
chuǎn cuò
gōng cuò
lóng cuò
xiàng cuò
zhū cuò
róu cuò
chā cuò
mèi cuò
tiě cuò
yīn cuò
gàn cuò
bó cuò
fàn cuò
fù cuò
cóng cuò
zhēn cuò
xián cuò
pián cuò
qìng cuò
lín cuò
⒈ 纷繁杂乱。
引《楚辞·刘向<九叹·忧苦>》:“思余俗之流风兮,心纷错而不受。”
王逸注:“纷错,溃乱也。”
唐韦处厚《盛山》诗之八:“倒花纷错秀,鑑月静涵冰。”
清蒲松龄《聊斋志异·余德》:“尹畏人知,常置密室,非子壻不以示也。久之渐播,索玩者纷错於门。”
康有为《大同书》辛部第三章:“在议院选人则百千万数,苦其太多而难举,标名识号,纷错浩浩,亦为无术,故不可行也。”
纷fēn(形)多;杂乱:~华|~纶|~披。
错读音:cuò错cuò(1)(形)不对;过失:~字。(2)(形)交叉:~落。(3)(动)互相摩擦:~牙。(4)(动)岔开;相互避让:~开。(5)(形)坏、差(用于否定式):这个戏挺不~。(6)(名)磨玉的石头:它山之石可以为~。(7)(动)打磨玉石:攻~。(8)涂饰镶嵌(金、银等):~金。