fēn yíng
fēn lún
fēn huò
fēn náo
fēn qí
fēn pī
fēn yùn
fēn shē
fēn chuǎn
fēn zhuó
fēn shuì
fēn fēi
fēn jiū
fēn huí
fēn gēng
fēn jìng
fēn xiāo
fēn páng
fēn yuán
fēn lún
fēn ruò
fēn fū
fēn cuò
fēn báo
fēn jié
fēn yù
fēn wěi
fēn nǒng
fēn bó
fēn yún
fēn náo
fēn fēi
fēn ǎi
fēn rù
fēn biāo
fēn rǒng
fēn ná
fēn páng
fēn huá
fēn róu
fēn sòng
fēn luó
fēn yún
fēn rǎo
fēn tà
fēn rán
fēn yùn
fēn róng
fēn huá
fēn máng
fēn fēn
fēn jiū
fēn pā
fēn fán
fēn zá
fēn ná
fēn nán
fēn téng
fēn jù
fēn guǐ
fēn ná
fēn zhēng
fēn gěng
fēn chéng
fēn xiáo
fēn luàn
fēn wēn
fēn xiāo
jī bó
yù bó
fēn bó
mò bó
jìng bó
pán bó
máo bó
qiū bó
liú bó
hòu bó
xū bó
jì bó
yān bó
hú pō
sù bó
píng bó
shuǐ pō
ān bó
yuān bó
píng bó
ōu bó
jìng bó
cóng bó
lǚ bó
tíng bó
shāo bó
xiē bó
jìn bó
qì bó
yàng bó
dàn bó
qī bó
luò bó
dàn bó
xuán bó
chōng bó
cún bó
kào bó
chéng bó
jī bó
zhù bó
dìng bó
piāo bó
gū bó
pāo bó
yǐ bó
tún bó
yě bó
fǎng bó
còu bó
wěi bó
niǎo bó
fān bó
guī bó
fàn bó
shāo bó
piāo bó
zhàn bó
jì bó
pán bó
jì bó
⒈ 纷纷落下;飞扬。
引汉张衡《西京赋》:“起彼集此,霍绎纷泊。”
《文选·左思<蜀都赋>》:“毛羣陆离,羽族纷泊。”
刘逵注:“纷泊,飞薄也。”
吕延济注:“纷泊,飞扬也。”
唐元稹《有鸟》诗之十二:“秋鹰掣断架上索,利爪一挥毛血落。可怜鸦鹊慕腥膻,犹向巢边竞纷泊。”
宋王安石《白日不照物》诗:“风涛吹黄昏,屋瓦更纷泊。”
纷fēn(形)多;杂乱:~华|~纶|~披。
泊读音:bó,pō[ bó ]1. 停船靠岸:泊船。泊位(航运上指港区能停靠船泊的位置)。停泊。
2. 停留:飘泊。
3. 〔落(luò)泊〕见“落1”。
4. 安静:淡泊(亦作“澹泊”)。