fēn xiāo
fēn bó
fēn báo
fēn fū
fēn biāo
fēn gēng
fēn jié
fēn shē
fēn ná
fēn róu
fēn luàn
fēn yuán
fēn yù
fēn yíng
fēn jìng
fēn xiáo
fēn róng
fēn nǒng
fēn náo
fēn rǎo
fēn ná
fēn lún
fēn cuò
fēn guǐ
fēn ná
fēn wēn
fēn fán
fēn luó
fēn pī
fēn fēi
fēn fēn
fēn huí
fēn wěi
fēn páng
fēn ǎi
fēn náo
fēn pā
fēn rán
fēn shuì
fēn jiū
fēn chuǎn
fēn huá
fēn jù
fēn rù
fēn sòng
fēn máng
fēn téng
fēn tà
fēn yùn
fēn lún
fēn chéng
fēn gěng
fēn zhēng
fēn qí
fēn nán
fēn fēi
fēn zá
fēn yùn
fēn yún
fēn xiāo
fēn páng
fēn huò
fēn huá
fēn jiū
fēn ruò
fēn yún
fēn zhuó
fēn rǒng
zhōng gěng
róng gěng
bì gěng
suān gěng
shēng gěng
wán gěng
fàn gěng
zhí gěng
chá gěng
duàn gěng
mù gěng
liú gěng
gǔ gěng
bó gěng
zhēn gěng
néng gěng
zhōng gěng
háo gěng
jiān gěng
héng gěng
hàn gěng
yè gěng
fēn gěng
zǔ gěng
táo gěng
làng gěng
jū gěng
bēi gěng
qí gěng
bì gěng
fú gěng
hán gěng
tǔ gěng
tóng gěng
hóng gěng
dǒu gěng
biān gěng
guāi gěng
gū gěng
qiáng gěng
kū gěng
zuò gěng
qī gěng
píng gěng
piāo gěng
lù gěng
wú gěng
tián gěng
péng gěng
gāng gěng
huāng gěng
jié gěng
cū gěng
cǎo gěng
⒈ 纷乱梗阻。
引《宋书·索虏传论》:“自汉世以前,绵跨年世,纷梗外区,惊震中宇。”
《魏书·广阳王深传》:“边竖构逆,以成纷梗,其所由来,非一朝也。”
唐刘长卿《送史判官奏事之灵武兼寄巴西亲故》诗:“中州日纷梗,天地何时泰。”
纷fēn(形)多;杂乱:~华|~纶|~披。
梗读音:gěng梗gěng(1)(名)(~儿)某些植物的枝或茎:花~|菠菜~儿|高粱~儿。(2)(动)挺直:~着脖子。(3)(形)直爽:~直。(4)(形)〈书〉顽固:顽~。(5)(动)阻塞;妨碍:~塞|从中作~。