huī mí
huī rǎng
huī lù
huī àn
huī mǐ
huī guǎn
huī xiè
huī xiāo
huī shǔ
huī lěng
huī gòu
huī fèn
huī gǎo
huī bǐ
huī lù
huī dié
huī zhì
huī biāo
huī gǔ
huī jìn
huī lú
huī fèn
huī qū
huī qiáng
huī hè
huī dòng
huī sǐ
huī gé
huī qì
huī miè
huī chuī
huī mí
huī tuí
huī sè
huī shā
huī chèn
huī shì
huī tàn
huī jiāng
huī mò
huī guàn
huī kēng
huī bái
huī niàn
huī dīng
huī méi
huī píng
huī gāo
huī zhì
huī dié
huī huǒ
huī mǐn
huī chén
huī hēi
huī tāng
huī gū
huī bù
huī fén
huī chí
huī tái
huī yǔn
huī cǎn
huī zhī
huī huò
huī chèn
huī lǜ
huī péng
huī guàn
huī lǎo
huī suì
huī jié
huī chú
huī jiāng
huī cǎn
huī rén
huī chén
huī huà
huī xiǔ
huī rán
huī yǎ
huī tuí
huī làn
huī yǔn
huī jì
huī yáo
huī juē
huī bài
huī shēn
huī xīn
huī zhì
huī mò
huī tǔ
huī mù
huī jiǔ
huī fěn
huī zhā
huī āi
huī pào
dòu mí
chì mí
hào mí
yú mí
xī mí
xū mí
jiāo mí
lǘ mí
kāng mí
jiān mí
gāo mí
chéng mí
kǒu mí
nào mí
bū mí
qióng mí
juān mí
fèi mí
bǔ mí
xíng mí
rǔ mí
huī mí
gāo mí
rǒng mí
fú mí
shī mí
míng mí
shē mí
zhāi mí
kū mí
dī mí
ròu mí
suì mí
⒈ 亦作“灰靡”。化为灰烬和齑粉。指销铄与死亡。
引汉焦赣《易林·艮之蹇》:“华灯百枝,稍暗衰微;精光欲尽,奄如灰靡。”
晋葛洪《抱朴子·安贫》:“广汉以好利丧身, 牛缺以载寳灰糜。”
晋葛洪《抱朴子·博喻》:“徇名者不以授命为难,重身者不以近欲累情,是以纪信甘灰糜而不恨, 杨朱同一毛於连城。”
灰huī(1)(名)物质经过燃烧后剩下的粉末状东西(基本义):炉~|草~|骨~|烟~|油~。(2)(名)尘土;某些粉末状的东西:~尘|~土|炮~。(3)(名)特指石灰。(4)(名)像木柴灰的颜色;介于黑色和白色之间:~色|青~。(5)(形)消沉;失望:心~意懒|心如死~|~心丧气。
糜读音:mí,méi[ mí ]1. 粥:肉糜。糜沸(形容混乱纷扰)。
2. 烂,碎:糜烂。糜躯(牺牲生命)。糜灭。
3. 浪费:糜费。
4. 姓。