xìng lái
xìng shēng
xìng huì
xìng ér
xìng qīng
xìng jī
xìng yǒu
xìng nì
xìng xǐ
xìng yuàn
xìng jì
xìng chàng
xìng shì
xìng shì
xìng jiāo
xìng kuī
xìng gù
xìng nìng
xìng mén
xìng xīn
xìng rǔ
xìng zhì
xìng miǎn
xìng shèn
xìng cóng
xìng duǎn
xìng cún
xìng lù
xìng ài
xìng shòu
xìng jì
xìng méng
xìng jiā
xìng qǔ
xìng chá
xìng kǒng
xìng fū
xìng xìng
xìng zāi
xìng tīng
xìng mín
xìng bì
xìng chéng
xìng rén
xìng hǎo
xìng lín
xìng yùn
xìng shǎng
xìng jìn
xìng míng
xìng dòu
xìng dāng
xìng ēn
xìng jìn
xìng cuò
xìng duō
xìng lè
xìng mèi
xìng qì
xìng fú
xìng dài
yǒu fú
zhé fú
yì fú
wán fú
qǐng fú
páng fú
zhù fú
tiān fú
ěr fú
suō fú
chóng fú
yè fú
fā fú
tuō fú
róng fú
bǎi fú
tuō fú
wǔ fú
yāo fú
xiǎng fú
shén fú
chī fú
xī fú
guò fú
nóng fú
féng fú
wēi fú
xīng fú
shòu fú
xú fú
běn fú
ēn fú
zào fú
sī fú
hóng fú
hú fú
hóng fú
yòu fú
yǎn fú
xiǎng fú
sù fú
dà fú
gōng fú
nà fú
qìng fú
yì fú
bǎo fú
ruì fú
gàn fú
zhǒng fú
nóng fú
yí fú
jí fú
qí fú
guī fú
tóng fú
zuò fú
xiá fú
jiǎo fú
jí fú
chéng fú
sān fú
zǎi fú
gān fú
fēng fú
zuò fú
jiǎo fú
sàn fú
yǎng fú
wàn fú
fēn fú
jī fú
zāi fú
jiā fú
jiè fú
jiǎn fú
quán fú
zhī fú
yú fú
jiā fú
hòu fú
hòu fú
xìng fú
yǐn fú
zhuī fú
chāng fú
xī fú
jǐng fú
màn fú
cì fú
zhǐ fú
jiàn fú
duō fú
kǒu fú
yòu fú
qǐ fú
qí fú
míng fú
chuán fú
tí fú
dǎo fú
huò fú
jìng fú
méi fú
lí fú
qīng fú
yǒng fú
lì fú
qiú fú
chéng fú
ān fú
xiū fú
lù fú
幸福xìngfú
(1) 一种持续时间较长的对生活的满足和感到生活有巨大乐趣并自然而然地希望持续久远的愉快心情
英happiness⒈ 谓祈望得福。 《新唐书·李蔚等传赞》:“至宪宗世,遂迎佛骨於凤翔,内之宫中。
引韩愈指言其弊,帝怒,窜愈濒死, 宪亦弗获天年。幸福而祸,无亦左乎!”
清魏源《默觚下·治篇》:“不幸福,斯无祸;不患得,斯无失。”
⒉ 使人心情舒畅的境遇和生活。
引陶曾佑《论文学之势力及其关系》:“用之於善,则足以正俗扶风,造於百年之幸福,而涵养性质,培植人格,增益智识,孕育舆论,尤其小焉者也。”
曹禺《雷雨》第三幕:“我们都还年轻,我们将来一定在这世界为着人类谋幸福。”
⒊ 指生活、境遇等称心如意。
引柔石《二月》:“实在说,我已跌入你妹妹底爱网中,将我俘虏了!我是幸福的。”
周而复《上海的早晨》第一部八:“陶阿毛羡慕张学海的幸福的家庭生活。”
平安吉祥,顺遂圆满。
如:「追求幸福是人类共同的愿望。」
幸xìng(1)(名)幸福;幸运:荣~|三生有~。(2)(动)认为幸福而高兴:欣~|庆~|~灾乐祸。(3)(动)〈书〉望;希望:~勿推却。(4)(副)侥幸:~亏|~免。(5)(动)〈书〉宠幸:~臣。(6)(动)旧时指皇帝到达某地:巡~|临~。(7)姓。
福读音:fú福fú(1)(形)幸福;福气(跟‘祸’相对):~利|享~|造~人类。(2)指旧时妇女行“万福”礼:~了一~。(3)(名)指福建:~橘。(4)(Fú)姓。