liú huá
jiāo huá
méi huá
dǎ huá
liū huá
róu huá
diào huá
xiǔ huá
dà huá
tuō huá
jié huá
qín gǔ
rùn huá
shuǎ huá
sù huá
lún huá
shú huá
guǐ huá
shào huá
jiān huá
nián huá
guāng huá
yóu huá
tān huá
qīng huá
pí huá
ní huá
lěng huá
jiān huá
xié huá
fú huá
shuǐ huá
xiān huá
xián huá
yíng huá
yín huá
nìng huá
hào huá
níng huá
náo huá
píng huá
gān huá
cuì huá
xuān huá
xià huá
yuán huá
diāo huá
ruǎn huá
sōng huá
guāi huá
zéi huá
nián huá
bǎ huá
xiān huá
kǒu huá
jiān huá
qiū huá
mì huá
jiǎo huá
shǒu huá
jiǎo huá
⒈ 错乱,混淆。
引《庄子·胠箧》:“知诈渐毒頡滑坚白解垢同异之变多,则俗惑於辩矣。”
成玄英疏:“頡滑,滑稽也,亦姦黠也。”
陆德明释文:“頡滑,谓难料理也。 崔云:‘缠屈也。’”
《庄子·徐无鬼》:“頡滑有实,古今不代。”
成玄英疏:“頡滑,不同也。”
陆德明释文引向秀曰:“頡滑,谓错乱也。”
错乱。
1. 〔颉颃〕a.鸟向上向下飞;b.引申为不相上下,如“他的画与名家相颉颉”;c.对抗,如“颉颉作用”;d.倔强,傲慢,如“苟出不可以直道也,故颉颉以傲世”。
2. (頡)
滑读音:huá滑huá(1)(形)光滑;滑溜(基本义):圆~|润~。(2)(动)滑动:~冰|~雪|~行。(3)(形)油滑;狡诈。耍~|~头~脑。(4)姓。