rùn zé
rùn bǐ
rùn shì
rùn yì
rùn shēn
rùn nì
rùn fū
rùn rù
rùn lù
rùn jìn
rùn yǔ
rùn jiā
rùn yū
rùn lì
rùn wū
rùn lǎng
rùn měi
rùn nán
rùn huò
rùn zī
rùn gé
rùn háo
rùn huá
rùn yù
rùn lì
rùn xià
rùn tuó
rùn shī
rùn qì
mì huá
shǒu huá
yóu huá
shuǐ huá
nián huá
jiān huá
náo huá
shào huá
fú huá
ruǎn huá
sōng huá
cuì huá
qiū huá
guāi huá
guāng huá
jiān huá
liū huá
yín huá
xià huá
rùn huá
jiǎo huá
xiān huá
shuǎ huá
jiān huá
róu huá
hào huá
diào huá
dǎ huá
kǒu huá
xié huá
qīng huá
yíng huá
jié huá
ní huá
xiǔ huá
nián huá
nìng huá
jiāo huá
gān huá
méi huá
pí huá
yuán huá
qín gǔ
bǎ huá
zéi huá
shú huá
dà huá
diāo huá
níng huá
tuō huá
sù huá
píng huá
lěng huá
xiān huá
tān huá
guǐ huá
lún huá
jiǎo huá
liú huá
xián huá
xuān huá
润滑rùnhuá
(1) 湿润滑溜
例在钻油井时,用泥浆来润滑hAo86.切削钻头英lubricate⒈ 湿润滑溜。
引《淮南子·原道训》:“夫水所以能成其至德於天下者,以其淖溺润滑也。”
明方孝孺《游清泉山记》:“躡而升,润滑不可停足。”
清葆光子《物妖志·笤帚》:“竹质润滑,枝更鲜莹。”
⒉ 加油脂等以减少物体之间的摩擦,使物体便于运动。
润泽光滑。
润rùn(1)(形)细腻光滑;滋润:光~|~泽。(2)(动)加油或水;使不干枯:浸~|~嗓子。(3)(动)使有光彩(指修改文章):~色|~饰。(4)(名)利益;好处:分~|利~。
滑读音:huá滑huá(1)(形)光滑;滑溜(基本义):圆~|润~。(2)(动)滑动:~冰|~雪|~行。(3)(形)油滑;狡诈。耍~|~头~脑。(4)姓。