tiáo gēng
chún gēng
xíng gēng
dà gēng
tài gēng
zhǎ gēng
lóng gēng
jiá gēng
yuán gēng
fēn gēng
lù gēng
jiá gēng
chén gēng
pèi gēng
hé gēng
shàn gēng
piáo gēng
mǎo gēng
chuò gēng
wèng gēng
fǔ gēng
diào gēng
xuè gēng
yú gēng
shé gēng
dàn gēng
chén gēng
xù gēng
cán gēng
cài gēng
mào gēng
dòu gēng
yú gēng
sā gēng
bào gēng
chí gēng
jīng gēng
tiáo gēng
bù gēng
nián gēng
fàn gēng
fān gēng
lí gēng
rè gēng
chǎn gēng
yā gēng
chéng gēng
tài gēng
hù gēng
fèi gēng
yí gēng
ròu gēng
wú gēng
chǐ gēng
shí gēng
chái gēng
chún gēng
xiāo gēng
zì gēng
tóu gēng
yáng gēng
⒈ 相传汉高祖微时,常与宾客过巨嫂食。嫂厌叔与客来。刮釜底,佯为羹尽,宾客以故去。已而视釜中有羹, 高祖由此怨其嫂。及称帝,乃封其子为颉羹侯,以示不忘旧怨。见《史记·楚元王世家》。后以“頡羹”为讥人吝啬之典。
引元李俊民《代乐仲和张温甫处督米》:“欲向田文弹鋏去,恐因丘嫂頡羹还。”
清赵翼《友人以家难系狱论罪悼之》诗:“事异頡羹衔嫂怨,情同冒刃代兄行。”
1. 减克:“以我为盗颉资粮,诬也”。
2. 传说中像青狗的怪兽。
羹读音:gēng羹gēng(名)煮或蒸成的汁状、糊状、冻状的食品。