jiān dǐng
jiān bīng
jiān ruì
jiān cuì
jiān háo
jiān jiān
jiān zhàn
jiān er
jiān xīn
jiān xiāo
jiān dāo
jiān zi
jiān suān
jiān pī
jiān ruò
jiān chā
jiān dòu
jiān tóu
jiān bǐ
jiān chuàn
jiān lì
jiān huá
jiān dān
jiān nú
jiān kuài
jiān guǒ
jiān měi
jiān xiān
jiān duān
jiān yīn
jiān xì
jiān fēng
jiān lì
jiān tuán
jiān fēng
jiān yǐng
jiān yá
jiān gǒng
jiān jiào
jiān bàn
jiān qí
jiān nèn
jiān qiǎo
jiān qiào
jiān fēng
jiān lěng
jiān kè
jiān shāng
jiān shuǎ
jiān báo
jiān tóu
jiān qiào
尖劈jiānpī
(1)(.好工具)见“劈”
英cut尖jiān(1)(形)(基本义)末端细小;尖锐:把铅笔削~|~下巴颏儿。(2)(形)声音高而细:~声~气|~嗓子。(3)(形)(耳、目)灵敏:眼~|耳朵~。(4)(动)使嗓音高而细:~着嗓子喊。(5)(名)(~儿)物体锐利的末端或细小的头儿:笔~儿|针~儿|刀~儿|塔~。(6)(名)(~儿)出类拔萃的人或物品:~儿货|姐妹三个里头数她是个~子。
劈读音:pī,pǐ[ pī ]1. 用刀斧或强力破开:劈杀。劈刺。劈成两半。
2. 雷电击坏或击毙:天打雷劈。
3. 冲着,正对着:劈头盖脑。
4. 两个斜面合成的纵截面呈三角形的简单机械,刀、斧、楔子等各种切削工具的刃都属于这一类(亦称“尖劈”)。