jiān nú
jiān měi
jiān lěng
jiān ruì
jiān dāo
jiān báo
jiān xì
jiān er
jiān dǐng
jiān tóu
jiān bàn
jiān chā
jiān duān
jiān suān
jiān fēng
jiān tuán
jiān qiào
jiān tóu
jiān bǐ
jiān kè
jiān xīn
jiān qiǎo
jiān háo
jiān jiào
jiān qiào
jiān kuài
jiān dān
jiān cuì
jiān lì
jiān nèn
jiān xiāo
jiān guǒ
jiān jiān
jiān huá
jiān dòu
jiān ruò
jiān zhàn
jiān xiān
jiān bīng
jiān shuǎ
jiān pī
jiān qí
jiān zi
jiān lì
jiān chuàn
jiān shāng
jiān yǐng
jiān fēng
jiān yá
jiān yīn
jiān fēng
jiān gǒng
cí fēng
yīng fēng
huà fēng
dāo fēng
dūn fēng
cuī fēng
chù fēng
shuāng fēng
shé fēng
zhēng fēng
kǒu fēng
dí fēng
mào fēng
máng fēng
cí fēng
cái fēng
wèi fēng
qīng fēng
hái fēng
jiān fēng
fēi fēng
zhōng fēng
zhēn fēng
cí fēng
nuǎn fēng
bīng fēng
léi fēng
lùn fēng
biān fēng
dāng fēng
zhèng fēng
zéi fēng
è fēng
shé fēng
xiān fēng
qián fēng
jí fēng
zǎn fēng
piān fēng
xiàn fēng
qí fēng
chài fēng
chū fēng
biàn fēng
bì fēng
yǎn fēng
jī fēng
cáng fēng
ruì fēng
shǐ fēng
xiān fēng
qiān fēng
ruì fēng
jiàn fēng
xiù fēng
zhuī fēng
kuáng fēng
cuò fēng
xié fēng
yíng fēng
chōng fēng
jìn fēng
zhuī fēng
lì fēng
jiāo fēng
jiān fēng
jūn fēng
tán fēng
kāi fēng
tuī fēng
chán fēng
bǐ fēng
pī fēng
gāng fēng
qián fēng
lián fēng
lěng fēng
yù fēng
shén fēng
è fēng
⒈ 指毛笔字的起笔露锋而呈棱角。
引清包世臣《艺舟双楫·述书中》:“盖人之腕本侧倚於几,任其势则笔端仰左尖成尖锋。”
清包世臣《跋荣郡王临快雪内景二帖》:“大凡六朝相传笔法,起处无尖锋。”
尖jiān(1)(形)(基本义)末端细小;尖锐:把铅笔削~|~下巴颏儿。(2)(形)声音高而细:~声~气|~嗓子。(3)(形)(耳、目)灵敏:眼~|耳朵~。(4)(动)使嗓音高而细:~着嗓子喊。(5)(名)(~儿)物体锐利的末端或细小的头儿:笔~儿|针~儿|刀~儿|塔~。(6)(名)(~儿)出类拔萃的人或物品:~儿货|姐妹三个里头数她是个~子。
锋读音:fēng锋fēng(1)(名)(刀、剑等)锐利或尖端的部分:词~。(2)(名)在前列带头的(多指军队):冲~陷阵。