jiān bàn
jiān tóu
jiān dān
jiān nú
jiān yǐng
jiān jiān
jiān qiǎo
jiān kuài
jiān lěng
jiān měi
jiān er
jiān dāo
jiān xiāo
jiān yá
jiān dòu
jiān guǒ
jiān yīn
jiān xiān
jiān fēng
jiān ruò
jiān jiào
jiān qí
jiān cuì
jiān suān
jiān háo
jiān tóu
jiān tuán
jiān shāng
jiān bǐ
jiān ruì
jiān chuàn
jiān bīng
jiān dǐng
jiān zhàn
jiān qiào
jiān chā
jiān báo
jiān xì
jiān duān
jiān xīn
jiān huá
jiān qiào
jiān zi
jiān kè
jiān pī
jiān lì
jiān lì
jiān gǒng
jiān shuǎ
jiān fēng
jiān fēng
jiān nèn
cōng yǐng
máng yǐng
fēng yǐng
duān yǐng
chǔ yǐng
jùn yǐng
máo yǐng
tù yǐng
jǐng yǐng
róu yǐng
chuí yǐng
xiù yǐng
xiān yǐng
zhòng yǐng
tāo yǐng
jiān yǐng
guī yǐng
zhēn yǐng
máng yǐng
biāo yǐng
xīn yǐng
qiū yǐng
yào yǐng
lì yǐng
yào yǐng
tuō yǐng
huì yǐng
háo yǐng
hán yǐng
dié yǐng
lín yǐng
cái yǐng
hé yǐng
qīng yǐng
chāo yǐng
lù yǐng
fēng yǐng
jùn yǐng
zhēn yǐng
qián yǐng
tiáo yǐng
dié yǐng
fēng yǐng
fēng yǐng
qí yǐng
míng yǐng
hóng yǐng
jiā yǐng
shuò yǐng
fā yǐng
⒈ 犹新颖;新奇。
引清李渔《闲情偶寄·声容·习技》:“妇人之聪明,大约在纤巧一路,读尖颖之诗,如逢故我,则喜而愿学。”
清褚人穫《坚瓠秘集·冥王延师》:“王命以项仲昭煜刻稿与读,谓其文尖颖,长人神智也。”
尖jiān(1)(形)(基本义)末端细小;尖锐:把铅笔削~|~下巴颏儿。(2)(形)声音高而细:~声~气|~嗓子。(3)(形)(耳、目)灵敏:眼~|耳朵~。(4)(动)使嗓音高而细:~着嗓子喊。(5)(名)(~儿)物体锐利的末端或细小的头儿:笔~儿|针~儿|刀~儿|塔~。(6)(名)(~儿)出类拔萃的人或物品:~儿货|姐妹三个里头数她是个~子。
颖读音:yǐng颖yǐng(名)某些禾本科植物子实的带芒的外壳:~果。②(形)东西末端的尖锐部分:短~羊毫(笔)。③(形)聪明:~果。②(形)东西末端的尖锐部分