jiān ruì
jiān shāng
jiān měi
jiān dāo
jiān cuì
jiān lì
jiān jiào
jiān nèn
jiān zhàn
jiān qiào
jiān xīn
jiān kè
jiān báo
jiān duān
jiān xiāo
jiān xiān
jiān chuàn
jiān yǐng
jiān nú
jiān shuǎ
jiān dān
jiān tóu
jiān gǒng
jiān qí
jiān suān
jiān chā
jiān lì
jiān er
jiān háo
jiān zi
jiān tuán
jiān dòu
jiān tóu
jiān fēng
jiān jiān
jiān fēng
jiān xì
jiān guǒ
jiān bǐ
jiān lěng
jiān fēng
jiān qiǎo
jiān dǐng
jiān yīn
jiān yá
jiān huá
jiān ruò
jiān pī
jiān qiào
jiān bàn
jiān bīng
jiān kuài
尖尖jiānjiān
(1) 足足
英full; as much as(2) 狠狠
hAo86.英firmly;resolutely⒈ 末端细小尖锐貌。
引唐章孝标《僧院小松》诗:“还似天台新雨后,小峯云外碧尖尖。”
宋杨万里《小池》诗:“小荷纔露尖尖角,已有蜻蜓立上头。”
《白雪遗音·马头调·玉石琵琶》:“玉石琵琶怀中抱,十指尖尖把絃轻调。”
⒉ 方言。犹狠狠。
引《醒世姻缘传》第三五回:“刘宦差回,尖尖打了十五个老板。”
《醒世姻缘传》第六三回:“十六日放告的日子,叫他在巡道手里尖尖的告上一状,説他姦霸良人妇女。”
末端尖锐的样子。