bó mù
bó rén
bó zǐ
bó táo
bó hūn
bó qiáng
bó lǐ
bó bǐ
bó shí
bó yú
bó shì
bó bǐ
bó niú
bó shū
bó dōu
bó yǔ
bó zhě
bó lún
bó guó
bó yú
bó cháng
bó lè
bó yú
bǎi zǐ
bó shù
bó zǔ
bó shǒu
bó pó
bó jué
bó shì
bó hū
bó kè
bó cháng
bó yuè
bó dào
bó yá
bó mǔ
bó yí
bó qí
bó wēng
bó láo
bó gōng
bó diàn
bó dé
bó lǜ
bó luán
bó kǎo
bó jiāng
bó yǒu
bó chāng
bó jiù
bó gōng
bó xiōng
bó fù
bó gāo
bó qín
bó jī
bó niáng
bó zhòng
bó jiē
bó zhào
bó yán
bó gū
bó zhǔ
bó fēng
bó yì
bó sì
bó tǎo
bó tōng
bó bo
bó chéng
bó jì
bó lè
bó liáo
bó mù
míng mù
qiān mù
guān mù
jǐng mù
jiōng mù
jùn mù
qún mù
lún mù
bāng mù
jiǔ mù
sàn mù
zhōu mù
gé mù
qū mù
zī mù
jiù mù
jiōng mù
nán mù
mín mù
lì mù
jīng mù
mǎ mù
jiāo mù
sān mù
wǎn mù
jiāo mù
jìn mù
jiān mù
yǎng mù
xián mù
shì mù
dù mù
rén mù
kǎo mù
fén mù
tián mù
diàn mù
diǎn mù
xù mù
sǒu mù
chú mù
qiáo mù
shén mù
lǎo mù
yóu mù
chǎn mù
gēng mù
shǒu mù
liú mù
zì mù
dé mù
zǎi mù
yí mù
yú mù
xù mù
tóng mù
ráo mù
fàng mù
sī mù
fāng mù
chóu mù
bù mù
zhū mù
pō mù
chǔ mù
hòu mù
chǎn mù
tú mù
yǔ mù
liáng mù
nóng mù
jiǒng mù
lǐng mù
chū mù
tiān mù
héng mù
jīng mù
⒈ 古代地方长官的泛称。
引语出《礼记·王制》“州有伯” 郑玄注:“殷之州长曰伯, 虞夏及周皆曰牧。”
明方孝孺《后乐斋记》:“匹夫而忧天下,无位而论世事,时俗以为狂而君子之所取也。以言乎位,内而公卿大夫,外而伯牧守令,禄丰者任荣,职要者忧重,匹夫固若无与焉。”
1. 兄弟排行次序:伯仲(指兄弟的次第,喻事物不相上下)。
2. 父亲的哥哥:伯伯。伯父。伯母。
3. 对父辈戚友的尊称:老伯。世伯。
4. 封建制度五等爵位的第三等:伯爵。
5. 旧时对文章、道德足为表率者的尊称:“海内文章伯”。
6. 姓。
牧读音:mù牧mù(动)放牧;畜牧:~草|~场|~奴|~人|~羊|~业。