qiáo mù
qiáo chē
qiáo zǐ
qiáo cuàn
qiáo shè
qiáo hǎi
qiáo gē
qiáo jìng
qiáo chú
qiáo tóng
qiáo jiā
qiáo cǎi
qiáo fù
qiáo fū
qiáo shù
qiáo lóu
qiáo kē
qiáo jí
qiáo lǚ
qiáo tàn
qiáo fù
qiáo shì
qiáo xīn
qiáo gǔ
qiáo méng
qiáo mén
qiáo zhōu
qiáo dí
qiáo chàng
qiáo hàn
qiáo dān
qiáo rén
qiáo zhēng
qiáo sǒu
qiáo yān
qiáo yú
qiáo ōu
qiáo mǐ
qiáo shí
qiáo lù
qiáo sū
qiáo nǚ
qiáo shù
qiáo tóu
qiáo pú
qiáo tú
qiáo fú
qiáo fēng
qiáo qīng
qiáo shān
qiáo yǐn
qiáo hù
qiáo kè
qiáo fǔ
qiáo wēng
qiáo jìng
sàn mù
jǐng mù
jiù mù
jiǔ mù
zǎi mù
jiān mù
lún mù
chǔ mù
zī mù
zhū mù
qún mù
jiōng mù
bó mù
fāng mù
jīng mù
zì mù
shén mù
yǎng mù
mín mù
wǎn mù
tú mù
jùn mù
dù mù
lì mù
qiáo mù
dé mù
rén mù
yóu mù
sī mù
qū mù
yú mù
míng mù
yǔ mù
fén mù
jiōng mù
bāng mù
nóng mù
bù mù
sān mù
gé mù
liú mù
zhōu mù
jìn mù
diàn mù
lǐng mù
fàng mù
héng mù
chǎn mù
xián mù
xù mù
diǎn mù
tián mù
sǒu mù
lǎo mù
mǎ mù
chóu mù
tóng mù
hòu mù
shì mù
jiǒng mù
jiāo mù
guān mù
xù mù
chǎn mù
kǎo mù
nán mù
qiān mù
liáng mù
ráo mù
jiāo mù
pō mù
yí mù
gēng mù
chú mù
chū mù
jīng mù
shǒu mù
tiān mù
⒈ 打柴放牧。
引《晋书·宣帝纪》:“贼恃水,樵牧自若。”
宋叶适《改东门出》诗之二:“自我护樵牧,林光稍敷纷。”
清刘大櫆《阮君墓志铭》:“祖墓之木,以岁久樵牧之不禁,渐至凋敝。”
⒉ 樵夫与牧童。也泛指乡野之人。
引唐李白《古风》之五八:“荒淫竟沦没,樵牧徒悲哀。”
宋陆游《村居》诗:“樵牧相语欲争席,比邻渐熟约论婚。”
清纪昀《阅微草堂笔记·如是我闻四》:“交河城西有古墓,林木丛杂,云藏妖魅,犯之者多患寒热,樵牧弗敢近。”
采柴、放牧。