bó luán
bó láo
bó guó
bó kǎo
bó shì
bó xiōng
bó gōng
bó diàn
bó wēng
bó qín
bó jué
bó bǐ
bó yán
bó yǔ
bó cháng
bó dé
bó liáo
bó dōu
bó gāo
bǎi zǐ
bó zǐ
bó mù
bó lè
bó lún
bó tǎo
bó yú
bó bo
bó kè
bó shù
bó niú
bó shǒu
bó hūn
bó yí
bó lè
bó jiāng
bó chāng
bó dào
bó lǜ
bó yuè
bó zhě
bó jiù
bó yú
bó zhǔ
bó shì
bó jī
bó gū
bó fù
bó sì
bó qí
bó yú
bó táo
bó zhào
bó zǔ
bó hū
bó pó
bó bǐ
bó gōng
bó cháng
bó yá
bó zhòng
bó tōng
bó shū
bó yǒu
bó mǔ
bó rén
bó fēng
bó jì
bó niáng
bó lǐ
bó yì
bó qiáng
bó chéng
bó shí
bó jiē
má rén
guǒ rén
jī rén
dài rén
bù rén
chù rén
mài rén
shā rén
ān rén
lián rén
bó rén
zhàng rén
sān rén
dǎo rén
zǎo rén
yǎng rén
dūn rén
zhì rén
lóng rén
zhì rén
wēn rén
méi rén
huáng rén
chún rén
tóng rén
pān rén
shēng rén
hé rén
táo rén
tóng rén
cí rén
hóng rén
qīn rén
guī rén
yǐ rén
sōng rén
qiān rén
yǎn rén
zéi rén
róu rén
bái rén
xiū rén
mǐn rén
guā rén
lǎn rén
tǐ rén
lì rén
dà rén
chún rén
chéng rén
huáng rén
chuí rén
fǔ rén
dāng rén
xìng rén
kuān rén
dǔ rén
xián rén
huái rén
lǚ rén
⒈ 晋周顗的字。 元帝时为仆射,与王导交情很深。 永昌元年, 导堂兄江州刺史王敦起兵反, 导赴阙待罪。
引顗在元帝前为导辩护,帝纳其言而导不知。及敦入朝,问导如何处置顗,导不答, 敦遂杀顗。后导知顗曾救己,不禁痛哭流涕说:“吾虽不杀伯仁,伯仁由我而死。幽冥之中,负此良友!”
见《晋书·周顗传》。后因以“伯仁”代称亡友。 续范亭《吊老友杜仲虙忧国自沉》诗:“伯仁非我杀,我竟死伯仁。”
柳亚子《摸鱼儿·自题<秣陵悲秋图>为亡友张秋石女士作》词:“捫心问,慟哭新亭时候。 伯仁怜我轻负。”
1. 兄弟排行次序:伯仲(指兄弟的次第,喻事物不相上下)。
2. 父亲的哥哥:伯伯。伯父。伯母。
3. 对父辈戚友的尊称:老伯。世伯。
4. 封建制度五等爵位的第三等:伯爵。
5. 旧时对文章、道德足为表率者的尊称:“海内文章伯”。
6. 姓。
仁读音:rén[ rén ]1. 一种道德范畴,指人与人相互友爱、互助、同情等:仁义(a.仁爱与正义;b.通情达理,性格温顺,能为别人着想)。仁爱。仁政。仁人志士(仁爱有节操的人)。仁义礼智(儒家的伦理思想)。仁至义尽。一视同仁(同样看待,不分厚薄)。
2. 果核的最内部分或其他硬壳中可以吃的部分:核桃仁儿。
3. 姓。