sī shū
sī jú
sī kù
sī chéng
sī fāng
sī yòng
sī duò
sī qǐn
sī yào
sī zhèng
sī bì
sī jià
sī méng
sī chén
sī zhí
sī jiàn
sī fēn
sī cuàn
sī zhàng
sī shì
sī lì
sī guàn
sī lú
sī dǒng
sī yè
sī yì
sī lìng
sī wù
sī bài
sī cōng
sī shǒu
sī zhí
sī guài
sī bīn
sī dǐng
sī shēng
sī mù
sī lù
sī dàn
sī zuàn
sī yuán
sī kōng
sī jī
sī hòu
sī fáng
sī lún
sī kǔn
sī chūn
sī jīng
sī tián
sī wèi
sī guān
sī kòu
sī nóng
sī cí
sī huà
sī lǐ
sī cè
sī zhèng
sī yú
sī guǎn
sī rén
sī hūn
sī hán
sī huā
sī shèn
sī lù
sī míng
sī wén
sī bó
sī yìng
sī tuó
sī fǎ
sī jiān
sī shǐ
sī dì
sī gōng
sī cāng
sī xīng
sī chà
sī mín
sī páo
sī zǎi
sī nán
sī mǎ
sī lǐ
sī duó
sī mìng
sī zhēn
sī zhēng
sī diǎn
sī duó
sī tú
sī jì
sī héng
sī qì
sī xíng
sī lì
sī mǎ
sī xùn
sī gōng
sī fù
sī shì
sī chén
sī jiē
sī yí
sī xiāng
sī zhù
sī xūn
qiān mù
diàn mù
mín mù
jiān mù
bó mù
shǒu mù
héng mù
jiǔ mù
xù mù
fāng mù
lì mù
lún mù
wǎn mù
bāng mù
zhū mù
yú mù
chǎn mù
lǎo mù
ráo mù
jīng mù
jìn mù
kǎo mù
tú mù
qiáo mù
lǐng mù
zhōu mù
jiāo mù
zǎi mù
míng mù
diǎn mù
chǔ mù
sī mù
mǎ mù
nán mù
dù mù
jiōng mù
nóng mù
pō mù
jiù mù
shén mù
rén mù
zī mù
liáng mù
guān mù
qún mù
tián mù
chú mù
xù mù
chū mù
yǔ mù
jiǒng mù
chǎn mù
jùn mù
tiān mù
xián mù
yí mù
yǎng mù
fén mù
shì mù
gēng mù
sān mù
gé mù
qū mù
dé mù
sǒu mù
zì mù
jǐng mù
yóu mù
jiāo mù
chóu mù
hòu mù
fàng mù
liú mù
tóng mù
bù mù
jīng mù
sàn mù
jiōng mù
⒈ 管理,统治。
引《左传·襄公十四年》:“天生民而立之君,使司牧之,勿使失性。”
《三国志·魏志·夏侯玄传》:“古之建官,所以济育羣生,统理民物也,故为之君长以司牧之。”
宋王禹偁《贺南郡大赦表》:“伏惟尊号皇帝陛下,司牧黎元,敦崇孝治,言有父也。”
清黄六鸿《福惠全书·庶政·总论》:“夫州县司牧一方。”
⒉ 君主;官吏。
引南朝齐萧道成《即位告天文》:“肇自生民,树以司牧。”
宋王禹偁《端拱箴》:“天生蒸民,树之司牧。”
清唐甄《潜书·任相》:“百姓困穷,司牧不知,知而不为之所,国亡。”
⒊ 主管畜牧的官员。
引清昭槤《啸亭杂录·王府官员制度》:“定制:亲王长史一员……司匠、司牧六员。”
掌管治理。
司sī(1)本义:主管。(2)(动)主持、操作。(3)(名)一级机关内一部门。(4)姓。
牧读音:mù牧mù(动)放牧;畜牧:~草|~场|~奴|~人|~羊|~业。