chōng cháng
huáng cháng
guàn cháng
chóu cháng
sī cháng
mèng cháng
bēi cháng
làn cháng
zhí cháng
lì cháng
xiāo cháng
gān cháng
xīn cháng
fěn cháng
féi cháng
fǔ cháng
lǐ cháng
bān cháng
jū cháng
cùn cháng
shī cháng
tōng cháng
zhōng cháng
pán cháng
dù cháng
jī cháng
cài cháng
xiāng cháng
xiù cháng
lǚ cháng
ǒu cháng
chēng cháng
qíng cháng
chōu cháng
shí cháng
mù cháng
gāng cháng
jī cháng
yáng cháng
shí cháng
juān cháng
jiǔ cháng
jǐn cháng
lí cháng
jiāo cháng
kū cháng
xiǎo cháng
tā cháng
tā cháng
zhōng cháng
dà cháng
kuān cháng
gē cháng
rè cháng
sōu cháng
róu cháng
xiá cháng
yǔ cháng
là cháng
bié cháng
xǐ cháng
guī cháng
fán cháng
kū cháng
fèi cháng
gāng cháng
yú cháng
qiāng cháng
duàn cháng
wú cháng
lǐ cháng
jī cháng
fù cháng
tóng cháng
wū cháng
kōng cháng
tuō cháng
qiān cháng
qián cháng
máng cháng
guǎng cháng
shèn cháng
é cháng
jiāo cháng
lěng cháng
huí cháng
tòng cháng
tàn cháng
sāo cháng
bì cháng
hú cháng
jī cháng
chēng cháng
jué cháng
féi cháng
jié cháng
jī cháng
衷肠zhōngcháng
(1) 心里的话;衷情
例倾吐衷肠英words right from one’s heart⒈ 犹衷情。内心的感情。
引唐韩偓《天鉴》诗:“神依正道终潜卫,天鉴衷肠竟不违。”
元周文质《蝶恋花·悟迷》套曲:“纸如海样阔,字比针关大,也写不尽衷肠许多。”
《醒世恒言·黄秀才缴灵玉马坠》:“两下抱头大哭,哭罢,各叙衷肠。”
瞿秋白《饿乡纪程》八:“淡云和积雪,像是密密诉说衷肠,怨叹生活的枯寂。”
⒉ 内心,心中。
引明高明《琵琶记·几言谏父》:“妾当初勉承父命,遣事君子。不想君家有白头之父母,青春之妻房。致君衷肠不满,名行有亏。”
《白雪遗音·八角鼓·桃杏花香》:“尊夫郎,得欢畅处且欢畅,莫把名利掛衷肠。”
⒊ 谓出自内心。参见“衷心”。
引《南宫词纪·双调柳摇金·再诫风情》:“诚心相劝。衷肠尽言,休恋恶姻缘。”
内心的情意。唐.韩偓〈天鉴〉诗:「神依正道终潜卫,天鉴衷肠竞不违。」《西游记.第三七回》:「老孙把你引到寺里,见师父,诉此衷肠,句句是实。」也作「衷曲」。
衷zhōng(1)(形)内心:~肠|~心。(2)同“中”。见〔折中〕。
肠读音:cháng肠cháng(~子)消化器官的一部分;开头像管子;上端连胃;下端通肛门。起消化和吸收作用。也叫肠管。