fǔ xiǔ
fǔ shú
fǔ yǔ
fǔ wù
fǔ ròu
fǔ lòu
fǔ huài
fǔ chòu
fǔ xīn
fǔ shí
fǔ cǎo
fǔ shǔ
fǔ chòu
fǔ fū
fǔ jiù
fǔ bài
fǔ yīn
fǔ cháng
fǔ zì
fǔ gǔ
fǔ fàn
fǔ jīng
fǔ huì
fǔ bì
fǔ jiǎo
fǔ rǔ
fǔ nǚ
fǔ xié
fǔ yī
fǔ yì
fǔ shí
fǔ dù
fǔ bǎn
fǔ sàn
fǔ bào
fǔ pí
fǔ jiè
fǔ rén
fǔ miè
fǔ shǐ
fǔ làn
fǔ yōng
fǔ zhuó
fǔ cái
fǔ làn
fǔ huà
fǔ tán
fǔ jiàn
fǔ qì
fǔ quán
fǔ xíng
fǔ háo
fǔ chòu
fǔ yú
fǔ tào
fǔ rú
fǔ mù
fǔ jiǔ
fǔ cī
fǔ è
rè cháng
cài cháng
qíng cháng
chēng cháng
shí cháng
tōng cháng
yǔ cháng
fù cháng
chōng cháng
pán cháng
tā cháng
xiá cháng
jī cháng
jǐn cháng
kōng cháng
là cháng
zhōng cháng
qiāng cháng
zhōng cháng
dù cháng
yáng cháng
fèi cháng
máng cháng
bì cháng
guī cháng
jiāo cháng
shèn cháng
qiān cháng
qián cháng
xǐ cháng
yú cháng
chóu cháng
juān cháng
ǒu cháng
jī cháng
xiù cháng
shī cháng
kuān cháng
xiǎo cháng
cùn cháng
jué cháng
gān cháng
fěn cháng
xiāng cháng
jū cháng
féi cháng
lì cháng
lěng cháng
sī cháng
é cháng
guàn cháng
chēng cháng
jī cháng
lí cháng
tuō cháng
bié cháng
shí cháng
lǐ cháng
guǎng cháng
róu cháng
jī cháng
gāng cháng
dà cháng
bēi cháng
mù cháng
jiāo cháng
mèng cháng
xīn cháng
fán cháng
tā cháng
sōu cháng
hú cháng
gāng cháng
jié cháng
tóng cháng
wú cháng
duàn cháng
kū cháng
xiāo cháng
huáng cháng
tòng cháng
gē cháng
bān cháng
zhí cháng
huí cháng
chōu cháng
tàn cháng
fǔ cháng
kū cháng
lǐ cháng
féi cháng
làn cháng
sāo cháng
wū cháng
jī cháng
lǚ cháng
jiǔ cháng
⒈ 腐蚀肠胃。古人每用以指美酒嘉肴。
引汉枚乘《七发》:“甘脆肥脓,命曰腐肠之药。”
晋张协《七命》:“耽口爽之饌,甘腊毒之味,服腐肠之药,御亡国之器。”
南朝梁何逊《七召》:“既深悟於腐肠,岂自迷於爽口。”
唐白居易《寄庐少卿》诗:“嘉肴与旨酒,信是腐肠膏。”
⒉ 中草药黄芩的别称。
引《神农本草经》卷二:“﹝黄芩﹞一名腐肠,生川谷。”
南朝梁陶弘景《本草经集注·草木中》:“圆者名子芩,为胜;破者名宿芩,其腹中皆烂,故名腐肠。”
唐柳宗元《与崔饶州论石钟乳书》:“是故经(指《本草》)中……言人参者以人形,黄芩以腐肠。”
腐fǔ(1)基本义:(动)腐烂;变坏:(动)腐烂;变坏(2)(名)豆腐:~竹|~乳。
肠读音:cháng肠cháng(~子)消化器官的一部分;开头像管子;上端连胃;下端通肛门。起消化和吸收作用。也叫肠管。