bēi cháng
tàn cháng
wū cháng
jiāo cháng
cài cháng
gāng cháng
wú cháng
tā cháng
bié cháng
sōu cháng
chōng cháng
shī cháng
là cháng
kū cháng
ǒu cháng
mèng cháng
jī cháng
jiǔ cháng
qiān cháng
qiāng cháng
jī cháng
xiá cháng
jī cháng
kū cháng
tōng cháng
gāng cháng
kōng cháng
sāo cháng
juān cháng
mù cháng
jué cháng
lǐ cháng
máng cháng
chōu cháng
tā cháng
jī cháng
xǐ cháng
jiāo cháng
lěng cháng
lǚ cháng
shí cháng
chēng cháng
fù cháng
tòng cháng
lǐ cháng
sī cháng
jié cháng
bān cháng
dù cháng
làn cháng
guī cháng
duàn cháng
guǎng cháng
zhí cháng
féi cháng
jī cháng
gē cháng
yú cháng
xīn cháng
qián cháng
xiǎo cháng
chóu cháng
xiù cháng
féi cháng
huí cháng
cùn cháng
yǔ cháng
lì cháng
gān cháng
fěn cháng
é cháng
róu cháng
bì cháng
xiāng cháng
xiāo cháng
tóng cháng
zhōng cháng
jǐn cháng
yáng cháng
zhōng cháng
shí cháng
shèn cháng
fǔ cháng
guàn cháng
dà cháng
chēng cháng
pán cháng
rè cháng
huáng cháng
fán cháng
fèi cháng
jū cháng
qíng cháng
lí cháng
tuō cháng
hú cháng
kuān cháng
肚肠dùcháng
(1) 肠的通称;肚子
例饿肚肠英belly(2) 心眼;想法
例热心热肚肠(好工具.)英heart⒈ 肠的通称。
引宋吴处厚《青箱杂记》卷一:“中间全没肚肠,外面强生稜角。”
《水浒传》第四六回:“两个轿夫上去看时,原来却是老鸦夺那肚肠吃,以此聒噪。”
《二十年目睹之怪现状》第九回:“我听到这里,不觉笑的肚肠也要断了。”
⒉ 犹心肠、心计、心思。
引元杨显之《潇湘雨》第三折:“你只管里将我来棍棒临身,不住的拷打,难道你的肚肠能这般硬,再也没那半点儿慈悲的。”
《醒世恒言·卖油郎独占花魁》:“小小年纪,有这等肚肠!不知如何设处,积下许多东西?”
清李渔《蜃中楼·训女》:“他今年一十六岁,也不小了,早些寻一分人家,与他偕了伉儷,也放下一条的肚肠。”
心肠、心地。
1. 腹部,胸下腿上的部分,亦指人的肠胃部分:肚子。肚胁。肚皮。牵肠挂肚(挂念,不放心)。
2. 器物下面的中心部分:炉肚儿。
3. 圆而凸起像肚子的:腿肚子。手指头肚儿。
肠读音:cháng肠cháng(~子)消化器官的一部分;开头像管子;上端连胃;下端通肛门。起消化和吸收作用。也叫肠管。