gān fèi
gān huái
gān sù
gān jiā
gān gé
gān qì
gān táng
gān nǎo
gān gé
gān shù
gān yú
gān lǚ
gān shí
gān láo
gān xuè
gān zàng
gān ái
gān dǎn
gān huǒ
gān yīn
gān yù
gān yú
gān huā
gān bì
gān ér
gān shèn
gān yáng
gān fēng
gān liáo
gān dǎn
gān jué
gān yán
gān mài
gān fǔ
gān pí
gān cháng
gān xīn
gān chàn
gān mù
dù cháng
shí cháng
bān cháng
chōu cháng
lǚ cháng
huí cháng
mù cháng
yáng cháng
jī cháng
lǐ cháng
là cháng
chēng cháng
lí cháng
cùn cháng
shī cháng
zhí cháng
zhōng cháng
mèng cháng
bié cháng
ǒu cháng
xiǎo cháng
zhōng cháng
shí cháng
xǐ cháng
xiāng cháng
hú cháng
sāo cháng
shèn cháng
lǐ cháng
chōng cháng
qiāng cháng
tòng cháng
wū cháng
féi cháng
fǔ cháng
duàn cháng
rè cháng
róu cháng
sī cháng
xiāo cháng
tōng cháng
dà cháng
làn cháng
tā cháng
qíng cháng
gāng cháng
tuō cháng
jiāo cháng
féi cháng
jī cháng
xīn cháng
tā cháng
guǎng cháng
yú cháng
fù cháng
fèi cháng
sōu cháng
fán cháng
jiǔ cháng
jī cháng
kōng cháng
jué cháng
jū cháng
jī cháng
gāng cháng
kū cháng
cài cháng
jǐn cháng
qiān cháng
é cháng
guàn cháng
chēng cháng
fěn cháng
jī cháng
lì cháng
máng cháng
gē cháng
tóng cháng
pán cháng
juān cháng
guī cháng
qián cháng
tàn cháng
yǔ cháng
bēi cháng
kū cháng
jiāo cháng
xiù cháng
lěng cháng
huáng cháng
kuān cháng
jié cháng
wú cháng
gān cháng
bì cháng
xiá cháng
chóu cháng
肝肠gāncháng
(1) 肝和肠。多与其他词连用比喻人的某种心绪。如肝肠寸断;肝肠如焚
英liver and intestines⒈ 比喻内心。
引北周庾信《小园赋》:“关山则风月凄愴, 陇水则肝肠断絶。”
《醒世恒言·张廷秀逃生救父》:“文秀因日夜思念父母兄长,身子虽居河南,那肝肠还掛在苏州,那有心情看到书上。”
清李渔《慎鸾交·赠妓》:“只近肝肠不近身,才见相知别有因。”
郭影秋《悼孙泱同志》诗:“批评增信任,夜话露肝肠。”
肝gān(名)人和高等动物的消化器官之一;人的肝在腹腔内右上部;分为两叶;主要功能是分泌胆汁;储藏动物淀粉;调节蛋白质、脂肪和碳水化合物的新陈代谢等;还有解毒、造血和凝血作用。也叫肝脏:~癌|~风|~气|~素|~炎|~脏|~功能。
肠读音:cháng肠cháng(~子)消化器官的一部分;开头像管子;上端连胃;下端通肛门。起消化和吸收作用。也叫肠管。