chā xiāo
chā jù
chā chē
chā qù
chā biāo
chā xiāo
chā chā
chā niè
chā jiǎo
chā tián
chā hàn
chā zǐ
chā àn
chā dài
chā guān
chā ài
chā bǎn
chā tóu
chā duì
chā bān
chā fèn
chā shāo
chā zhú
chā huà
chā rù
chā yè
chā shǒu
chā kǒng
chā zhī
chā shēn
chā yāng
chā huā
chā zú
chā jià
chā chāi
chā bō
chā lóu
chā dìng
chā xù
chā dài
chā kǒu
chā huǒ
chā qǔ
chā liǔ
chā zuǐ
chā yè
chā yán
chā yǔ
chā tú
chā zhuàng
chā huà
chā tiáo
chā huà
chā píng
chā dǎ
chā zuò
jiá dǎ
chuí dǎ
cāi dǎ
biān dǎ
hōng dǎ
tī dǎ
féi dǎ
jī dǎ
huǐ dǎ
diào dǎ
dú dǎ
chā dǎ
guǐ dǎ
zé dǎ
dǔn dǎ
bù dǎ
duò dǎ
niǔ dǎ
bān dǎ
dòu dǎ
chuí dǎ
mó dǎ
kāi dǎ
jí dǎ
tòng dǎ
sī dǎ
shuāi da
dān dǎ
tǎo dǎ
kǎo dǎ
chōu dǎ
lún dǎ
jié dǎ
wǔ dǎ
ōu dǎ
yōu dǎ
mó dǎ
duǎn dǎ
gōng dǎ
xiāng dǎ
chuí dǎ
quán dǎ
tiě dǎ
bù dǎ
shuāng dǎ
chuī da
pāi dǎ
ān dǎ
ōu dǎ
guó dǎ
luàn dǎ
pū dǎ
pái dǎ
sū dá
zì dǎ
sī dǎ
diē dǎ
cháng dǎ
xiǎo dǎ
bái dǎ
luó dǎ
jì dǎ
zǎn dǎ
měng dǎ
kòu dǎ
duì dǎ
bī dǎ
yán dǎ
cī dǎ
kē da
pū dǎ
qiāo dǎ
guǎn dǎ
cóng dǎ
shuāng dǎ
zhǔ dǎ
cī dá
sā dǎ
ái dǎ
hēi dǎ
ái dǎ
mí dǎ
kuǎn dǎ
qǐ dǎ
chōng dǎ
bō dǎ
cǎi dǎ
kuān dǎ
duàn dǎ
yī dá
zhāng dǎ
bàn dǎ
wō dǎ
hǎo dǎ
⒈ 攒箭而射。 唐韦绚《刘宾客嘉话录》:“范希朝将赴镇太原,辞省中郎官,既拜而言曰:‘郎中有事,但处分希朝。
引希朝第一遍不应,亦且恕,至第三遍不应,即任郎中员外下手插打得。’插打,谓造箭者插羽打干,言攒箭射我也。”
⒉ 犹打击。
引清蒲松龄《聊斋志异·妾击贼》:“此等物事,不直下手插打得,亦学作贼!”
《儿女英雄传》第六回:“这等不禁插打也值的来送死!”
插chā(1)(名)长形或片状的东西进入别的东西里:~秧。(2)(动)中间加进去:~手|~一句话。
打读音:dǎ,dá[ dǎ ]1. 击,敲,攻击:打击。殴打。打杀。
2. 放出,发出,注入,扎入:打炮。打雷。打信号。打电报。
3. 做,造:打首饰。打家具。
4. 拨动:打算盘。
5. 揭,破,凿开:打破。打井。
6. 举,提起:打灯笼。打起精神。
7. 涂抹,印,画:打蜡。打戳子。
8. 写出,开出:打证明。
9. 捆,扎:打包裹。
10. 合,结合:打伙。打成一片。
11. 获取,购取:打水。打鱼。
12. 除去:打消。打杈。
13. 定出,计算:打算。打腹稿。
14. 用,采用,使用:打比喻。
15. 玩,玩耍:打球。
16. 截,停,减,退:打住。打价儿。
17. 表示人体发出某种行为动作:打手势。
18. 进行某种活动,从事或担任某种工作:打交道。打短工。
19. 与某些动词结合,基本上保留原动词词义:打扫。打扰。
20. 自,从:打哪儿来?