jiā quān
jiá jìng
jiā lù
jiā pí
jiā duàn
jiā qiáng
jiā dào
jiā yōng
jiá qún
jiā gùn
jiā shū
jiā dài
jiā kè
jiā jié
jiā dān
jiā zhù
jiá ǎo
jiá bì
jiá bù
jiā mó
jiā chuāng
jiá xùn
jiā yìng
jiā chuāng
jiā zhù
jiā pī
jiā yú
jiā chán
jiā rì
jiā wàn
jiā fǔ
jiā mù
jiā jǐn
jiā chí
jiā yú
jiā fā
jiá dǎ
jiā zhuàng
jiā jī
jiā shí
jiā cáng
jiā jiǎo
jiā cè
jiá bài
jiā xié
jiā céng
jiā dài
jiā jiān
jiā kuàng
jiá rào
jiā gōng
jiā zhōng
jiá zhù
jiá hé
jiá yī
jiā shēng
jiā yāo
jiā zá
jiā piàn
jiā jìng
jiá zhèn
jiā zhài
jiā chà
jiā gān
jiá jiè
jiā shì
jiā chéng
jiā zhàng
jiā bàng
jiā fèng
jiā xuān
jiā gōng
jiā chān
jiá gǔ
jiā jiǎn
jiā xiàng
jiā xīn
jiā nǎo
jiā chéng
jiā zā
jiá bèi
jiā náng
jiā bǎn
jiā qián
jiā zi
jiá xiàn
jiā xì
jiā shān
jiā àn
jiā dāng
jiá bái
jiá gū
duǎn dǎ
chōu dǎ
duò dǎ
ān dǎ
luàn dǎ
bō dǎ
dòu dǎ
mí dǎ
pāi dǎ
zhǔ dǎ
cháng dǎ
duàn dǎ
bān dǎ
chuí dǎ
diào dǎ
zǎn dǎ
luó dǎ
tī dǎ
shuāi da
ái dǎ
shuāng dǎ
zé dǎ
gōng dǎ
kuǎn dǎ
zhāng dǎ
dān dǎ
zì dǎ
niǔ dǎ
cāi dǎ
kǎo dǎ
guó dǎ
jī dǎ
biān dǎ
chuí dǎ
hōng dǎ
cǎi dǎ
mó dǎ
hǎo dǎ
bái dǎ
chōng dǎ
ōu dǎ
wō dǎ
pū dǎ
kē da
quán dǎ
shuāng dǎ
mó dǎ
qiāo dǎ
yán dǎ
sā dǎ
sū dá
hēi dǎ
diē dǎ
bù dǎ
tiě dǎ
bù dǎ
chuí dǎ
xiǎo dǎ
jì dǎ
bī dǎ
wǔ dǎ
yī dá
jí dǎ
chā dǎ
tòng dǎ
ái dǎ
kòu dǎ
kāi dǎ
tǎo dǎ
xiāng dǎ
ōu dǎ
bàn dǎ
jié dǎ
kuān dǎ
duì dǎ
cóng dǎ
dǔn dǎ
cī dá
jiá dǎ
huǐ dǎ
qǐ dǎ
sī dǎ
pū dǎ
cī dǎ
sī dǎ
féi dǎ
guǎn dǎ
dú dǎ
guǐ dǎ
yōu dǎ
chuī da
lún dǎ
měng dǎ
pái dǎ
⒈ 封建时代的酷刑。指将犯人上夹棍或拶子后再敲打刑具,以折磨犯人。
引清孔尚任《桃花扇·闲话》:“那时闯贼搜查朝官,逼索兵餉,将我监禁夹打。”
《醒世姻缘传》第十三回:“那伍小川、邵次湖,把四隻脚骨都夹打的折了,疼得杀猪一般叫唤。”
1. 两层的衣服:夹衣。夹被。
打读音:dǎ,dá[ dǎ ]1. 击,敲,攻击:打击。殴打。打杀。
2. 放出,发出,注入,扎入:打炮。打雷。打信号。打电报。
3. 做,造:打首饰。打家具。
4. 拨动:打算盘。
5. 揭,破,凿开:打破。打井。
6. 举,提起:打灯笼。打起精神。
7. 涂抹,印,画:打蜡。打戳子。
8. 写出,开出:打证明。
9. 捆,扎:打包裹。
10. 合,结合:打伙。打成一片。
11. 获取,购取:打水。打鱼。
12. 除去:打消。打杈。
13. 定出,计算:打算。打腹稿。
14. 用,采用,使用:打比喻。
15. 玩,玩耍:打球。
16. 截,停,减,退:打住。打价儿。
17. 表示人体发出某种行为动作:打手势。
18. 进行某种活动,从事或担任某种工作:打交道。打短工。
19. 与某些动词结合,基本上保留原动词词义:打扫。打扰。
20. 自,从:打哪儿来?