chā yè
chā shēn
chā hàn
chā bō
chā zuǐ
chā chē
chā liǔ
chā tián
chā dài
chā jiǎo
chā zhī
chā yǔ
chā qù
chā xiāo
chā tiáo
chā píng
chā jià
chā biāo
chā tú
chā yāng
chā huā
chā zhú
chā lóu
chā fèn
chā bān
chā xiāo
chā kǒng
chā ài
chā xù
chā qǔ
chā dìng
chā shāo
chā huǒ
chā jù
chā zhuàng
chā dǎ
chā chāi
chā yè
chā huà
chā zuò
chā bǎn
chā huà
chā zǐ
chā chā
chā duì
chā zú
chā shǒu
chā kǒu
chā àn
chā guān
chā yán
chā tóu
chā dài
chā niè
chā rù
chā huà
jí ài
zhēn ài
xù ài
shū ài
chuāng yì
sháo ài
qí ài
kǔ ài
zhǎng ài
cǎi ài
pú ài
zhì ài
chǎn ài
xiàng ài
wèi ài
nián ài
zhǎn ài
bái ài
bǎo ài
héng ài
chā ài
chéng yì
xiǎn ài
chú ài
qiú ài
yín ài
sù ài
zhī ài
yòu ài
kuí ài
pèi ài
yún ài
shī ài
xiǎn ài
hǎo ài
zì yì
huǒ ài
huǐ ài
xiù ài
jiāo ài
chǎn ài
xiāo ài
qīng ài
hāo ài
qí ài
yě ài
dié ài
shào ài
jùn ài
yè ài
péng ài
lǎo ài
lán ài
sù ài
⒈ 古代端午节的一种风俗。
引《岁时广记·端午·插艾花》引宋吕原明《岁时杂记》:“端五京都士女簪戴,皆剪繒楮之类为艾,或以真艾,其上装以蜈蚣、蚰蜒、蛇蝎、草虫之类。”
《随园诗话补遗》卷五引清陈鹏《端午》诗:“插艾儿时事,而今两鬢华。”
插chā(1)(名)长形或片状的东西进入别的东西里:~秧。(2)(动)中间加进去:~手|~一句话。
艾读音:ài,yì[ ài ]1. 多年生草本植物,嫩叶可食,老叶制成绒,供针灸用:艾子。艾蒿。艾绒。
2. 年老的,也指老年人:耆艾。
3. 止,绝:方兴未艾。
4. 美好:少(shào )艾(年轻美好的女子)。
5. 姓。