chèn pāi
chèn shǒu
chèn liáng
chèn chéng
chèn xīng
chèn yú
chèn xián
chèn bǐ
chèn kè
chèn bàn
chèn shè
chèn yùn
chèn zhú
chèn jī
chèn qǔ
chèn gōng
chèn xū
chèn xū
chèn zǒu
chèn làng
chèn bù
chèn zhǐ
chèn zhí
chèn hàn
chèn yá
chèn fēng
chèn bān
chèn dié
chèn tú
chèn chǎng
chèn biàn
chèn jǐng
chèn tǐ
chèn fàn
chèn qī
chèn jiè
chèn huái
chèn shì
chèn xīn
chèn lù
chèn cháo
chèn shì
chèn shì
chèn gǎn
chèn shāng
chèn zuǐ
chèn yì
chèn duì
chèn xiān
chèn jié
chèn cháng
chèn shí
chèn dā
chèn bàn
chèn jiǎo
chèn chuán
chèn kǒu
chèn yù
chèn shú
chèn xíng
chèn zuò
chèn rè
chèn tiē
chèn nào
chèn shí
chèn qián
chèn yuàn
chèn fāng
chèn fù
chèn dié
chèn zǎo
chèn hōng
chèn xū
chèn kòng
hào kōng
shén kōng
fā kōng
chán kōng
tiān kōng
xíng kōng
dī kōng
xuán kōng
shí kōng
dǎo kōng
chāo kōng
yī kōng
píng kōng
fáng kōng
kuà kōng
tī kōng
náng kōng
sè kōng
dǔ kōng
tán kōng
tuō kōng
qíng kōng
lǐng kōng
xīng kōng
xìng kōng
bái kōng
mài kōng
dì kōng
tí kōng
dùn kōng
zhǎng kōng
tán kōng
màn kōng
yān kōng
gāo kōng
pī kōng
jiǒng kōng
lián kōng
fān kōng
bī kōng
jǐn kōng
pī kōng
shū kōng
líng kōng
yòu kōng
lóng kōng
zhōng kōng
yǔ kōng
sì kōng
zhí kōng
dào kōng
yàn kōng
sī kōng
jìng kōng
lì kōng
lùn kōng
pāo kōng
yǔ kōng
ná kōng
shè kōng
jiāo kōng
lǚ kōng
chéng kōng
pán kōng
dāng kōng
tāo kōng
dān kōng
kū kōng
cuì kōng
chuán kōng
xì kōng
shuō kōng
zēng kōng
shuāng kōng
bǔ kōng
yuán kōng
huái kōng
méi kòng
huí kōng
táo kōng
qióng kōng
yáng kōng
jìng kōng
tài kōng
kuī kong
hán kōng
qīng kōng
lǐng kōng
líng kōng
héng kōng
shēn kōng
shuō kōng
chéng kōng
kǔ kōng
yīn kōng
kuān kōng
jìng kōng
xuán kōng
pò kōng
tǔ kōng
shū kōng
chū kōng
chōu kòng
tōu kòng
lěi kōng
luò kōng
bīn kōng
liú kòng
mí kōng
jià kōng
xī kōng
pín kōng
nì kōng
tī kōng
kuǎn kōng
cuō kōng
shāo kōng
qiàn kōng
zhí kōng
líng kōng
chèn kòng
suǒ kōng
xīn kōng
yáo kōng
lòu kōng
jīng kōng
céng kōng
lián kōng
ǎi kōng
niè kōng
bù kōng
tuán kōng
pì kōng
bì kōng
liáo kōng
píng kōng
dà kōng
lòu kōng
qīng kōng
háng kōng
fān kōng
yáo kōng
fàng kōng
pū kōng
tiào kōng
gá kōng
shēng kōng
pái kōng
qìng kōng
míng kōng
yáng kōng
fǎ kōng
cháng kōng
chǒu kòng
zhuō kōng
chí kōng
fēi kōng
dēng kōng
wēi kōng
zhēn kōng
xuán kōng
záo kōng
fāng kōng
lì kōng
chuān kōng
gū kōng
yán kōng
tà kōng
diū kōng
diāo kōng
bàn kōng
sān kōng
nà kōng
chī kōng
xián kòng
dāng kōng
jià kōng
tòu kōng
yù kōng
nián kōng
xū kōng
téng kōng
趁空chènkòng
(1) 利用空余时间或机会
例趁空复习.例趁空溜走英avail oneself of leisure time;use one's spare time⒈ 乘机。
引《儒林外史》第四二回:“二爷趁空把细姑娘拉在一条板凳上坐着,同他揑手揑脚,亲热了一回。”
《红楼梦》第八五回:“这宝釵方劝薛姨妈,那里金桂趁空儿抓住香菱。”
马烽西戎《吕梁英雄传》第二三回:“人们见他过来,以为是真日本兵来了,吓得都往两边挤。 雷石柱趁空紧跑几步。”
⒉ 利用空闲时间。
引《歧路灯》第五七回:“谭绍闻道:‘你到家替我説罢,本该去望望,但学院考试就到,趁空还要温习些书儿,不得工夫。候改日去望罢。’”
陈登科《赤龙与丹凤》二九:“高飞借口近日身体不爽,需要歇口气,不再收铁器活。他趁空在庄上串串门子,探探去徐州的路途。”
趁空闲的时机。
趁chèn(1)(介)利用(时间、机会):~热打铁。(2)(动)〈方〉富有;拥有:~钱。(3)(动)〈书〉追逐;赶。
空读音:kōng,kòng[ kòng ]1. 使空,腾出来:空一个格。空出一间房来。
2. 闲着,没被利用的:空白。空地。空额。空房。空缺。
3. 亏欠:亏空。