chèn yú
chèn tǐ
chèn dā
chèn fāng
chèn bàn
chèn xū
chèn huái
chèn bù
chèn liáng
chèn shí
chèn tú
chèn rè
chèn zuò
chèn dié
chèn xián
chèn shú
chèn chǎng
chèn cháo
chèn xīn
chèn yuàn
chèn yì
chèn zǎo
chèn yù
chèn fàn
chèn chuán
chèn kè
chèn duì
chèn qǔ
chèn qī
chèn gōng
chèn yùn
chèn dié
chèn zhí
chèn jǐng
chèn xiān
chèn jiǎo
chèn xíng
chèn cháng
chèn lù
chèn jiè
chèn shè
chèn bàn
chèn fēng
chèn shāng
chèn xīng
chèn nào
chèn zǒu
chèn zuǐ
chèn bǐ
chèn jié
chèn shì
chèn gǎn
chèn shì
chèn shì
chèn hàn
chèn bān
chèn tiē
chèn zhú
chèn làng
chèn zhǐ
chèn kǒu
chèn fù
chèn jī
chèn pāi
chèn hōng
chèn xū
chèn chéng
chèn yá
chèn biàn
chèn shí
chèn xū
chèn kòng
chèn shǒu
chèn qián
lěi làng
ruǎn làng
xuě làng
bǎi làng
jī làng
jù làng
piāo làng
dú làng
zhì làng
jīng làng
è làng
huāng làng
huá làng
tà làng
kuàng làng
fēng làng
xiā làng
è làng
cāng làng
bó làng
yún làng
jià làng
cù làng
yuè làng
bō làng
hǎi làng
cháng làng
shèn làng
wàng làng
hàng làng
è làng
fàng làng
jīn làng
yīn làng
yín làng
lái làng
nì làng
rè làng
fù làng
hú làng
cāng làng
jī làng
yǒng làng
xuè làng
yú làng
cāng làng
lián làng
là làng
gǎn làng
hài làng
mǎng làng
sè làng
zhuàng làng
lǜ làng
nù làng
tuí làng
láo làng
shēng làng
tà làng
màn làng
fù làng
qīng làng
kàng làng
jiàn làng
hòu làng
mèng làng
láo làng
mò làng
sù làng
xiè làng
pò làng
fēi làng
qiū làng
wāng làng
bēng làng
kòu làng
bái làng
qǐ làng
táo làng
cuì làng
zòng làng
guāng làng
bō làng
xuè làng
hēi làng
gǔ làng
bá làng
yìng làng
bǎng làng
jiāo làng
jù làng
chèn làng
huō làng
wén làng
lǜ làng
měng làng
rè làng
miù làng
yóu làng
kuāng làng
lán làng
liǔ làng
fú làng
qì làng
liú làng
yān làng
lín làng
jīng làng
kuáng làng
lín làng
qián làng
chōng làng
fēng làng
lěi làng
liáo làng
lín làng
jīng làng
suì làng
dà làng
mài làng
héng làng
kàng làng
máng làng
⒈ 亦作“趂浪”。
⒉ 赶热闹,凑热闹。 宋范公偁《过庭录》:“元祐间,伶人丁线见教坊长,以谐俳称…… 吕汲公忠宣拜相,日以任重为忧,容色愁厉,未尝少解。 丁生及副丁石,参谢忠宣。
引丁线见言曰:‘饿杀乐人也,相公。’ 丁石曰:‘今时和岁丰,朝野欢乐,尔何饿为?’ 线见指忠宣而言曰:‘是他着这几个好打閧趂浪,我辈衣食何患。’ 忠宣亦为一嗤。”
⒊ 随波逐流。
引元无名氏《替杀妻》第一折:“我这一恍铁石心,不比你趁浪风尘怨。”
趁chèn(1)(介)利用(时间、机会):~热打铁。(2)(动)〈方〉富有;拥有:~钱。(3)(动)〈书〉追逐;赶。
浪读音:làng1.波浪:风平~静。乘风破~。白~滔天。
2.像波浪起伏的东西:麦~。声~。
3.没有约束;放纵:放~。~费。
4.逛:到街上~了一天。
5.姓。