dūn měi
dūn jìn
dūn zhǎng
dūn xué
dūn rèn
dūn lè
dūn kěn
dūn yuàn
dūn méi
dūn chì
dūn jiǎng
dūn qiū
dūn mào
dūn pì
dūn liáng
dūn rán
dūn hù
dūn bī
dūn huáng
dūn qù
dūn jǐn
dūn mì
dūn fāng
dūn hài
dūn dūn
dūn páng
dūn lún
dūn cù
dūn rù
dūn yuè
dūn lì
dūn yì
dūn qià
dūn mù
dūn pò
dūn běn
dūn huì
dūn lǐ
dūn qǐng
dūn jiǎn
dūn què
dūn ài
dūn zhì
dūn zhuó
dūn zuò
dūn chǔn
dūn gù
dūn xìn
dūn chóng
dūn mù
dūn què
dūn máng
dūn jiǎng
dūn qiǎn
dūn zhǔ
dūn yǔ
dūn zhuàng
dūn sù
dūn huà
dūn dà
dūn lǜ
dūn chì
dūn jiào
dūn míng
dūn shèn
dūn jìng
dūn shuō
dūn zāng
dūn shòu
dūn pìn
dūn pán
dūn què
dūn xíng
dūn guā
dūn shàng
dūn kǔn
dūn pǐn
dūn pǔ
dūn shì
dūn hòu
dūn máng
dūn chǔ
dūn yǎ
dūn fù
dūn pì
dūn shuò
dūn mù
dūn dǔ
diāo gōng
dūn lì
dūn qiāo
dūn rú
dūn kè
dūn kè
dūn bǐ
dūn páng
dūn jiù
dūn shì
dūn zhēn
dūn méng
dūn quàn
dūn cí
dūn mǐn
dūn hǎo
dūn rén
dūn miǎn
dūn shi
yú hòu
chún hòu
rú hòu
tōng hòu
lóng hòu
qiáng hòu
jìng hòu
liáng hòu
qiào hòu
zūn hòu
jī hòu
chún hòu
zhǎng hòu
qíng hòu
guì hòu
qióng hòu
yīn hòu
zhōu hòu
gāo hòu
zhòng hòu
hùn hòu
bó hòu
jǐng hòu
xiāng hòu
zhì hòu
chǔn hòu
guò hòu
fù hòu
jí hòu
yǎ hòu
liǎn hòu
báo hòu
āi hòu
máng hòu
dé hòu
níng hòu
cè hòu
zì hòu
shēn hòu
wò hòu
chén hòu
dān hòu
kūn hòu
yōu hòu
yǐn hòu
nóng hòu
juàn hòu
dú hòu
méng hòu
cí hòu
tún hòu
wú hòu
jiǎn hòu
fēng hòu
jié hòu
féi hòu
xióng hòu
yán hòu
sōng hòu
dǎn hòu
hé hòu
chóng hòu
dūn hòu
nóng hòu
měi hòu
wán hòu
tuì hòu
kuān hòu
qiān hòu
nì hòu
jǐn hòu
jiā hòu
hún hòu
diǎn hòu
xián hòu
jìng hòu
sōng hòu
shèn hòu
guǎng hòu
róu hòu
nóng hòu
bèi hòu
guī hòu
hóng hòu
pǔ hòu
duān hòu
dūn hòu
qín hòu
chún hòu
qì hòu
sī hòu
dǔ hòu
bāo hòu
yán hòu
yù hòu
qīn hòu
rén hòu
shěn hòu
páng hòu
yán hòu
nèi hòu
zhōng hòu
ēn hòu
xìn hòu
chōng hòu
xíng hòu
chéng hòu
chóu hòu
hān hòu
zhì hòu
yān hòu
wěn hòu
pián hòu
hóng hòu
wēn hòu
hún hòu
jiāo hòu
fāng hòu
敦厚dūnhòu
(1) 脾气和性情憨厚,忠厚
.例她为人温柔敦厚英honest and sincere⒈ 诚朴宽厚。
引《礼记·经解》:“其为人也,温柔敦厚,《诗》教也。”
宋苏轼《上富丞相书》:“刚健而不为强,敦厚而不为弱,此明公之所得之于天。”
王西彦《眷恋土地的人·北运河之夏》:“这是一条淳朴的河,好像居住在它两旁的人民一样,有着单纯敦厚的性格。”
⒉ 指使诚朴宽厚。
引晋袁宏《后汉纪·章帝纪上》:“章帝尊礼父兄,敦厚亲戚。”
唐高彦休《唐阙史·荥阳公清俭》:“思得以还淳返朴,敦厚风俗,是独怜子力用弊衣。”
清昭槤《啸亭杂录·汤文正》:“汤文正公斌抚吴时,以清介自励,敦厚风化。”
⒊ 谓诗文等的风格浑厚。
引明李时勉《<犁眉公集>序》:“其气壮,故其辞雄浑而敦厚。”
邓方《冬日阅国初诸家诗因题绝句》之二:“独有愚山爱敦厚,五言清絶似瀟湘。”
⒋ 粗壮结实。
引明方孝孺《医原》:“古之人多硕大敦厚,寿至百岁。”
骆宾基《由于爱》:“这个身材短小,但却敦厚的有着坚强声音的人,正在宣布,限制三十分钟把通到瞭望哨去的电线查出断路来,接好。”
宽宏厚道。
1. 厚道,笃厚:敦朴。敦厚。敦实。
2. 诚心诚意:敦聘。敦请。
3. 督促:“使虞敦匠”。敦劝。敦促。
4. 姓。
厚读音:hòu厚hòu(1)(形)扁平物上下两面之间的距离大(跟‘薄’相对):~木板|~棉衣|嘴唇很~。(2)(形)厚度:下了二寸~的雪。(3)(形)(感情)深:深情~谊|交情很~。(4)(形)厚道:宽~|忠~。(5)(形)(利润)大;(礼物价值)大:~利|~礼。(6)(形)(味道)浓:酒味很~。(7)(形)优待;推崇;重视:~此薄彼|~今薄古。(8)(形)(Hòu)姓。