dūn xué
dūn chì
dūn mù
diāo gōng
dūn rèn
dūn yǔ
dūn kè
dūn pán
dūn rán
dūn què
dūn jiǎng
dūn lì
dūn zhuàng
dūn kè
dūn bǐ
dūn rú
dūn rù
dūn kǔn
dūn shuò
dūn shòu
dūn jìng
dūn què
dūn lún
dūn hòu
dūn qiǎn
dūn mù
dūn shì
dūn dà
dūn zhuó
dūn lè
dūn qiū
dūn gù
dūn zhì
dūn zāng
dūn qiāo
dūn guā
dūn jiǎng
dūn mào
dūn fù
dūn rén
dūn hǎo
dūn fāng
dūn miǎn
dūn míng
dūn mù
dūn lǐ
dūn jiǎn
dūn dǔ
dūn chǔn
dūn yuè
dūn sù
dūn pò
dūn chóng
dūn lǜ
dūn mǐn
dūn shuō
dūn huì
dūn qǐng
dūn liáng
dūn qià
dūn jiào
dūn zhǔ
dūn zuò
dūn zhēn
dūn zhǎng
dūn yǎ
dūn máng
dūn pì
dūn pìn
dūn máng
dūn shì
dūn jiù
dūn hài
dūn cí
dūn běn
dūn huáng
dūn huà
dūn xíng
dūn páng
dūn pǔ
dūn qù
dūn pì
dūn shi
dūn méng
dūn pǐn
dūn lì
dūn cù
dūn hù
dūn méi
dūn shàng
dūn chǔ
dūn kěn
dūn chì
dūn yuàn
dūn yì
dūn jìn
dūn bī
dūn jǐn
dūn xìn
dūn què
dūn mì
dūn dūn
dūn páng
dūn shèn
dūn ài
dūn quàn
dūn měi
fán cù
jǐn cù
xiá cù
wò cù
qì cù
jiǒng cù
duǎn cù
huáng cù
fán cù
xiū cù
qióng cù
qiǎn cù
qiē cù
bēi cù
bēi cù
xiá cù
huāng cù
chóu cù
wō cù
bī cù
jiān cù
xiá cù
qī cù
dūn cù
zhǎn cù
cuī cù
pò cù
cōng cù
shē cù
xiū cù
cōng cù
cuì cù
cì cù
jí cù
cāng cù
lì cù
jí cù
máng cù
cù cù
yán cù
yāo cù
yán cù
cè cù
jú cù
mì cù
biǎn cù
róu cù
jí cù
bī cù
xuān cù
bǐ cù
dū cù
jiǎn cù
敦促dūncù
(1) 以诚恳或迫切的态度催促或提请注意
例敦促某人做某事英urge;press⒈ 亦作“敦趣”。催促。
引唐刘禹锡《唐故邠宁庆等州节度观察处置使史公神道碑》:“礼有金革,詔书敦促。”
《新唐书·马周传》:“帝即召之,间未至,遣使者四辈敦趣。”
《明史·文苑传一·杨维桢》:“洪武二年, 太祖召诸儒纂礼乐书,以维楨前朝老文学,遣翰林詹同奉币诣门……明年,復遣有司敦促。”
茅盾《追求》三:“他离开了章女士后,就有一股无名的力在他心里敦促他赶快回来。”
诚恳的催促。
如:「我们导师不厌其烦的敦促著我们的功课。」
1. 厚道,笃厚:敦朴。敦厚。敦实。
2. 诚心诚意:敦聘。敦请。
3. 督促:“使虞敦匠”。敦劝。敦促。
4. 姓。
促读音:cù促cù(1)(形)时间短:短~。(2)(动)催;推动:督~。(3)(动)靠近:~膝谈心。