dūn qiāo
dūn shì
dūn kǔn
dūn mào
dūn shuō
dūn qù
dūn shèn
dūn mù
dūn zhuó
dūn xué
dūn què
dūn ài
dūn dūn
dūn hǎo
dūn jìn
dūn měi
dūn pán
dūn qiū
dūn liáng
dūn hù
dūn cù
dūn quàn
dūn qǐng
dūn hài
dūn huà
dūn kè
dūn méi
dūn lè
dūn chǔ
dūn lì
dūn shi
dūn hòu
dūn chóng
dūn dà
dūn jiào
dūn zhǎng
dūn rán
dūn jiù
dūn shì
dūn cí
dūn lì
dūn yuàn
dūn rén
dūn què
dūn jiǎng
dūn mì
dūn rèn
dūn běn
dūn páng
dūn guā
dūn zhì
dūn rú
dūn yǎ
dūn méng
dūn zāng
dūn zuò
dūn pò
dūn pì
dūn miǎn
dūn fù
dūn zhuàng
dūn bī
dūn xíng
dūn yì
dūn huì
dūn qiǎn
dūn qià
dūn kè
dūn pǐn
dūn chǔn
dūn lún
dūn huáng
dūn dǔ
dūn shuò
dūn pì
dūn míng
dūn chì
dūn shàng
dūn rù
dūn jǐn
dūn máng
dūn sù
dūn jiǎn
dūn jiǎng
dūn zhǔ
dūn pìn
dūn lǐ
dūn kěn
dūn mù
dūn jìng
dūn chì
dūn yǔ
dūn zhēn
dūn páng
dūn yuè
dūn pǔ
dūn bǐ
dūn xìn
dūn lǜ
dūn gù
dūn shòu
dūn máng
dūn mù
diāo gōng
dūn fāng
dūn què
dūn mǐn
⒈ 亦作“敦龎”。
⒉ 丰厚,富足。参见“敦厖”。
引明归有光《何氏先茔碑》:“凡何氏之葬者,悉山泽之敦龎纯固,以忠厚世其家。”
清钱谦益《<石田诗钞>序》:“石田生于天顺,长于成弘,老于正德初,当国家昌明敦龎,重熙累洽之世。”
⒊ 厚大;壮大。
引宋陈亮《陈府君墓志铭》:“生而敦庞,以壮门户;长则克家,以光厥祖。”
清钱谦益《赠文文起宫相六十序》:“敦庞魁硕之人,应运而生。”
⒋ 敦厚朴实。
引汉孔融《肉刑议》:“古者敦庞,善否不别。”
明方孝孺《王中夫先生像赞》:“生混合治安之时,备敦龎淳厚之气。”
清龚自珍《己亥杂诗》之一五〇:“里门风俗尚敦庞,年少争为齿德降。”
1. 厚道,笃厚:敦朴。敦厚。敦实。
2. 诚心诚意:敦聘。敦请。
3. 督促:“使虞敦匠”。敦劝。敦促。
4. 姓。
庞读音:páng庞páng(1)(形)庞大:~然大物。(2)(形)多而杂乱:~杂。(3)(Pánɡ)姓。(4)(名)(~儿)脸盘:面~。