dūn méi
dūn bǐ
dūn shuō
dūn rú
dūn sù
dūn hǎo
dūn máng
dūn hài
dūn miǎn
dūn qǐng
dūn chǔn
dūn qiū
dūn lǐ
dūn lì
dūn rén
dūn fù
dūn huà
dūn yì
dūn xué
dūn běn
dūn kěn
dūn yǔ
dūn jǐn
dūn zhì
dūn měi
dūn lǜ
dūn lún
dūn cù
dūn jìn
dūn zhǔ
dūn jiǎng
dūn huì
dūn shòu
dūn zāng
dūn qiāo
dūn máng
dūn qù
dūn zhuó
dūn zuò
dūn guā
dūn shì
dūn chóng
dūn páng
dūn huáng
dūn jìng
dūn què
dūn xíng
dūn mào
dūn hòu
dūn shì
dūn què
dūn hù
dūn mù
dūn kè
dūn méng
dūn mì
dūn cí
dūn pìn
dūn pǔ
dūn zhēn
dūn què
dūn dǔ
dūn bī
dūn pán
dūn pì
dūn shuò
dūn lè
dūn qiǎn
dūn pò
dūn páng
dūn rán
dūn qià
dūn pǐn
dūn fāng
dūn chì
dūn zhǎng
dūn rù
dūn chǔ
dūn míng
dūn jiǎng
dūn kǔn
dūn pì
dūn kè
dūn mǐn
dūn quàn
dūn mù
dūn ài
dūn shi
dūn jiù
dūn zhuàng
dūn yuàn
dūn rèn
dūn lì
dūn yǎ
dūn shèn
dūn shàng
dūn yuè
dūn gù
dūn mù
dūn dūn
dūn xìn
dūn liáng
dūn jiǎn
dūn dà
diāo gōng
dūn chì
dūn jiào
jìng shàng
qì shàng
sù shàng
bǐ shàng
qū shàng
xìn shàng
jīn shàng
ài shàng
dūn shàng
hào shàng
jiē shàng
jiāo shàng
lǚ shàng
kuā shàng
shē shàng
hé shang
jīn shàng
yōu shàng
sù shàng
zūn shàng
ruò shàng
dǔ shàng
qù shàng
sù shàng
qīn shàng
líng shàng
cāo shàng
gài shàng
yíng shàng
shí shàng
jiā shàng
gāo shàng
dān shàng
sú shàng
shū shàng
gé shàng
jīng shàng
dǐ shàng
yè shàng
liù shàng
mù shàng
lǐ shàng
chóng shàng
tái shàng
xǐ shàng
qì shàng
zōng shàng
gù shàng
yì shàng
jié shàng
rǎn shàng
jī shàng
líng shàng
jiā shàng
guì shàng
kuā shàng
xí shàng
fēng shàng
tuī shàng
yǎ shàng
推崇;(好工具.)崇尚。
⒈ 推崇;崇尚。
引《后汉书·桓郁传》:“昔五更桓荣,亲为帝师,子郁,结髮敦尚,继传父业,故再以校尉入授先帝。”
明归有光《先妣事略》:“外祖与其三兄皆以貲雄,敦尚简实。”
清陈康祺《郎潜纪闻》卷五:“长洲陆明府在新为诸生时,敦尚气节,刻苦自厉。”
1. 厚道,笃厚:敦朴。敦厚。敦实。
2. 诚心诚意:敦聘。敦请。
3. 督促:“使虞敦匠”。敦劝。敦促。
4. 姓。
尚读音:shàng[ shàng ]1. 还(
),仍然:尚小。尚未。尚不可知。2. 尊崇,注重:尚武。尚贤(a.崇尚贤人;b.《墨子》篇名,内容阐述墨子的一种政治主张)。
3. 社会上共同遵从的风俗、习惯等:风尚。时尚。
4. 矜夸,自负:自尚其功。
5. 古,久远:“故乐之所由来者尚矣,非独为一世之所造也”。
6. 庶几,差不多:尚飨(希望死者来享用祭品之意)。
7. 姓。