hān shǎ
hān chéng
hān zhuō
hān zhí
hān láng
hān shi
hān tiào
hān hài
hān qì
hān pí
hān jí
hān shēng
hān gàng
hān miù
hān jìn
hān liáo
hān tài
hān xióng
hān dāi
hān qǐn
hān chī
hān dà
hān bāo
hān hòu
hān lián
hān jū
hān xì
gàng dùn
hān ér
hān hān
hān zhēn
hān zi
hān cōng
hān xī
hān jiàn
hān sè
hān wù
hān wán
hān dāi
hān xiào
bì wán
chī wán
dìng wán
tǔ wán
jiān wán
cū wán
ruǎn wán
dǔ wán
mí wán
dùn wán
cūn wán
jiān wán
dùn wán
hàn wán
gěng wán
shì wán
zhì wán
chěng wán
chǔn wán
jiāo wán
dí wán
nú wán
hān wán
ào wán
qiáng wán
tóng wán
cū wán
guǎng wán
biān wán
yín wán
míng wán
diāo wán
hūn wán
chén wán
yú wán
shū wán
xí wán
pí wán
xiōng wán
⒈ 顽皮;恣意玩耍。
引《红楼梦》第十九回:“寳玉性格异常,其淘气憨顽自是出於众小儿之外。”
《红楼梦》第三二回:“或是在井跟前憨顽,失了脚掉下去的。”
憨厚顽皮。
憨hān(1)(形)傻;痴呆。(2)(形)朴实;天真。(3)(形)姓。
顽读音:wán顽wán(1)(动)(基本义)不驯服:~固。(2)(形)愚蠢无知:愚~。(3)(形)不容易开导或制伏;固执:~石|冥~不灵。(4)(形)顽皮:~童|刁~。(5)同“玩”。