yú zéi
yú hàn
yú duò
yú chéng
yú gǔ
yú lǔ
yú huái
yú yī
yú zhì
yú méng
yú mào
yú xīn
yú àn
yú zhí
yú dòng
yú gǔ
yú mí
yú mèi
yú gàn
yú dùn
yú měng
yú yōng
yú chōng
yú chōng
yú shèn
yú lòu
yú zhuàng
yú xián
yú jiàn
yú kǔn
yú fù
yú méng
yú yǒng
yú fū
yú dàn
yú bào
yú lǜ
yú guǎn
yú yín
yú jìn
yú míng
yú chǔn
yú kuǎn
yú ǎo
yú làn
yú rú
yú nòng
yú xiǔ
yú biǎn
yú nán
yú yōng
yú báo
yú rén
yú wán
yú zhuó
yú shī
yú xī
yú yí
yú kuì
yú gǔ
yú bèn
yú hāng
yú yán
yú jiǎo
yú luàn
yú wèi
yú kuáng
yú lǎo
yú jiàn
yú chǔn
yú lóng
yú dùn
yú liè
yú yě
yú gōng
yú jiān
yú sú
yú sù
yú ruò
yú zhī
yú nú
yú méng
yú duǎn
yú qíng
yú zhuō
yú pǔ
yú chī
yú wǎng
yú sǒu
yú qiǎn
yú guǎng
yú róu
yú àn
yú mào
yú huò
yú hān
yú què
yú wū
yú tún
yú lǔ
yú sè
yú zhōng
yú bì
yú juàn
yú xìng
yú cè
yú xiào
yú chán
yú gù
yú nuò
yú bǐ
yú àn
yú zhǔ
yú fán
yú kěn
hān wán
chǔn wán
ruǎn wán
dí wán
xí wán
jiān wán
tóng wán
hàn wán
chěng wán
ào wán
cūn wán
jiān wán
yín wán
xiōng wán
jiāo wán
hūn wán
nú wán
pí wán
dǔ wán
zhì wán
cū wán
dùn wán
shū wán
biān wán
shì wán
diāo wán
míng wán
yú wán
bì wán
chén wán
qiáng wán
chī wán
gěng wán
tǔ wán
dìng wán
guǎng wán
cū wán
mí wán
dùn wán
愚顽yúwán
(1) 愚昧而顽固
hAo86.英be ignorant and stubborn⒈ 愚钝。
引汉王符《潜夫论·考绩》:“羣僚举士者,或以顽鲁应茂才……以愚顽应治剧。名实不相副,求贡不相称。”
宋欧阳修《感春杂言》诗:“俟河之清不可得,聊自歌此讥愚顽。”
李石曾《进化与革命》:“因生物而有人现,由愚顽而及於聪敏,此人之进化也。”
⒉ 愚昧刁顽。
引明沉鲸《双珠记·师徒传习》:“叵耐此人愚顽,时常与我抵触。”
⒊ 指愚昧顽固的人。
引《明史·西域传三·乌斯藏大宝法王》:“藉以化导愚顽,镇抚荒服。”
中国近代史资料丛刊《太平天囯·英杰归真》:“化愚顽而归良正,脱俗见而遵新化。”
愚昧无知而妄为。亦指愚蠢冥顽的人。
愚yú(1)(形)愚笨;傻:~人|~陋|~懦|~顽|~妄|~不可及|大智若~。(2)(动)愚弄:为人所~|~民政策。(3)(代)用于自称的谦词:~兄|~见|~以为不可。
顽读音:wán顽wán(1)(动)(基本义)不驯服:~固。(2)(形)愚蠢无知:愚~。(3)(形)不容易开导或制伏;固执:~石|冥~不灵。(4)(形)顽皮:~童|刁~。(5)同“玩”。