jiē dié
jiē pǐn
jiē jiàn
jiē lì
jiē shì
jiē xián
jiē zhí
jiē zī
jiē pō
jiē tī
jiē shǎng
jiē fēng
jiē liū
jiē tú
jiē dào
jiē duàn
jiē tái
jiē róng
jiē chú
jiē dì
jiē jué
jiē xù
jiē xù
jiē tíng
jiē chéng
jiē láng
jiē yíng
jiē bì
jiē yǔ
jiē hé
jiē kǎn
jiē céng
jiē xūn
jiē liù
jiē wèi
jiē zhì
jiē yán
jiē chǒng
jiē shì
jiē chí
jiē jī
jiē chén
jiē qī
jiē qì
jiē cì
jiē jī
jiē wǔ
jiē yuán
jiē xí
jiē chǔ
jiē zhǐ
jiē huò
jiē jiē
jiē jiè
jiē jí
jiē píng
jiē yóu
jiē guān
jiē tà
jiē huáng
jiē yán
jiē táng
jiē lì
jiē gé
jiē mì
jiē shì
jiē jìn
chuǎng huò
fěi huò
shǐ huò
lì huò
qín huò
wài huò
zhòng huò
yín huò
bīng huò
fēi huò
zhōng huò
mài huò
sù huò
mǎ huò
shū huò
huàn huò
jiě huò
xū huò
kē huò
jiù huò
sì huò
fān huò
chē huò
kē huò
jiǔ huò
tiān huò
chǒu huò
qián huò
zé huò
sè huò
jiǎo huò
jī huò
suì huò
è huò
jī huò
zāi huò
tiān huò
shì huò
liǎn huò
bǐ huò
yàn huò
shǒu huò
lǜ huò
qiāng huò
jí huò
cāi huò
chù huò
qióng huò
lián huò
yāng huò
xíng huò
jià huò
shī huò
yí huò
wēi huò
tān huò
niú huò
dǎng huò
yí huò
guó huò
xiōng huò
dú huò
cí huò
yǐn huò
zāo huò
jiē huò
rěn huò
jī huò
jìn huò
jiān huò
hòu huò
chuō huò
yáng huò
rě huò
wēi huò
yóu huò
shǔ huò
zhuàng huò
gòu huò
jià huò
qù huò
jí huò
chěng huò
tī huò
zhǒng huò
shí huò
dǎo huò
yuǎn huò
guǐ huò
niàng huò
shǐ huò
gòu huò
liú huò
hèng huò
huǐ huò
jiā huò
jù huò
hàn huò
qǐ huò
gǔ huò
fú huò
kù huò
zǒu huò
yōu huò
è huò
mén huò
cǎn huò
zhào huò
bèi huò
mǎi huò
liè huò
lí huò
miǎn huò
zào huò
bì huò
wén huò
xiǔ huò
luàn huò
xìn huò
zuì huò
yí huò
huáng huò
fēi huò
bó huò
páng huò
zéi huò
quán huò
rén huò
quǎn huò
yù huò
sàng huò
⒈ 召致祸患;惹祸。
引《三国志·蜀志·先主传》:“董卓首难,荡覆京畿, 曹操阶祸,窃执天衡。”
《新唐书·宦者传上·杨复光》:“后天子寤威阶祸,罢之,以兵与復光,乃进禽徐唐莒。”
宋叶适《除淮西提举谢表》:“不惜厚费,以解詿误之穷愁;不变本谋,以消姦非之阶祸。”
阶jiē(1)(名)台阶:~梯。(2)(名)等级:官~。
祸读音:huò祸huò(1)本义:(名)祸患;祸事灾难:(名)祸患;祸事灾难(2)(动)损害:~国殃民。