chuǎng mén
chuǎng tū
chuǎng rù
chuǎng qiè
chuǎng jìn
chuǎng jiàn
chuǎng shì
chuǎng liàn
chuǎng huò
chuǎng jiàng
chuǎng pò
chuǎng sāng
chuǎng kè
chuǎng guān
chuǎng dàng
chuǎng wáng
chuǎng jìn
chuǎng guò
chuǎng sì
chuǎng rán
chuǎng chuǎng
chuǎng xí
tī huò
cāi huò
jí huò
rén huò
zéi huò
jìn huò
jī huò
yōu huò
suì huò
zhōng huò
sè huò
bó huò
lián huò
quǎn huò
liè huò
sàng huò
liǎn huò
zào huò
chuǎng huò
yáng huò
xiōng huò
wēi huò
chù huò
hèng huò
shǐ huò
qióng huò
yàn huò
wén huò
qián huò
shū huò
fān huò
lí huò
qǐ huò
jiǎo huò
xiǔ huò
gòu huò
lì huò
qiāng huò
dǎng huò
jià huò
zāi huò
yí huò
chěng huò
gǔ huò
gòu huò
rě huò
qín huò
cí huò
tiān huò
yāng huò
chǒu huò
zāo huò
sì huò
jí huò
xìn huò
hòu huò
zhuàng huò
jiān huò
wēi huò
zhǒng huò
è huò
zuì huò
niàng huò
bèi huò
chuō huò
guǐ huò
dǎo huò
jiù huò
yù huò
jià huò
zhào huò
miǎn huò
qù huò
shǐ huò
liú huò
mǎi huò
jī huò
shì huò
wài huò
tiān huò
zhòng huò
jiǔ huò
shí huò
dú huò
bǐ huò
fěi huò
zé huò
yuǎn huò
yǐn huò
chē huò
shī huò
quán huò
fēi huò
sù huò
xū huò
luàn huò
jī huò
mài huò
è huò
zǒu huò
yí huò
jù huò
fú huò
jiā huò
yí huò
yín huò
huáng huò
huǐ huò
kù huò
páng huò
xíng huò
guó huò
jiē huò
shǒu huò
fēi huò
kē huò
jiě huò
tān huò
kē huò
hàn huò
huàn huò
lǜ huò
mǎ huò
cǎn huò
mén huò
bì huò
shǔ huò
niú huò
bīng huò
yóu huò
rěn huò
闯祸chuǎnghuò
(1) 莽撞行事,惹起祸乱
例快走!不然会闯祸的英get into trouble⒈ 惹起灾祸;闹出乱子。
引《西游记》第八三回:“这太子三朝儿就下海净身闯祸,踏倒水晶宫。”
《说唐》第二十回:“他乃是一个惯好闯祸的卖盐浪汉。”
沈从文《大小阮》:“猜出小阮一定在一点钟前就用这手枪闯祸,说不定已打死了人。”
肇事生非,惹起祸端。
如:「每次他在外面闯祸闹事之后,都是父母亲去收拾烂摊子。」
闯chuǎng(1)(动)突然直入猛冲:横冲直~。(2)(动)经受实际的考验或锻炼:~牌子。
祸读音:huò祸huò(1)本义:(名)祸患;祸事灾难:(名)祸患;祸事灾难(2)(动)损害:~国殃民。