mén huò
liǎn huò
fān huò
zāi huò
è huò
zhōng huò
liú huò
jiě huò
yāng huò
jī huò
guǐ huò
cí huò
zǒu huò
shì huò
niú huò
zuì huò
cāi huò
jù huò
miǎn huò
bó huò
fēi huò
guó huò
jiǎo huò
dǎo huò
páng huò
sù huò
jiē huò
yóu huò
gòu huò
bīng huò
chuō huò
jiā huò
qióng huò
chuǎng huò
huǐ huò
yù huò
suì huò
chǒu huò
yí huò
jià huò
liè huò
yí huò
qín huò
yǐn huò
hèng huò
bǐ huò
shǒu huò
shí huò
yáng huò
lí huò
fěi huò
xiǔ huò
yōu huò
lián huò
yàn huò
qiāng huò
rě huò
huáng huò
huàn huò
shī huò
quǎn huò
jiǔ huò
lǜ huò
kù huò
zhǒng huò
jiān huò
chù huò
rěn huò
shǐ huò
sì huò
fú huò
lì huò
gòu huò
cǎn huò
kē huò
shǐ huò
niàng huò
zhuàng huò
wēi huò
sàng huò
bì huò
jià huò
xíng huò
wēi huò
bèi huò
jiù huò
wài huò
zhào huò
zào huò
tī huò
shǔ huò
jī huò
fēi huò
jí huò
luàn huò
zé huò
chěng huò
xìn huò
rén huò
yí huò
zhòng huò
zāo huò
yuǎn huò
qǐ huò
jìn huò
mài huò
yín huò
qù huò
dǎng huò
qián huò
gǔ huò
chē huò
tān huò
hàn huò
è huò
zéi huò
mǎi huò
tiān huò
tiān huò
hòu huò
quán huò
xiōng huò
xū huò
sè huò
jí huò
dú huò
wén huò
mǎ huò
jī huò
kē huò
shū huò
古代将与犬有关的变异视作凶兆,附会人事,称为“犬祸”。语出《史记•吕太后本纪》:“三月中,吕后祓,还过轵道,见物如苍犬,据高后掖,忽弗复见。卜之,云赵王如意为祟。
⒈ 亦作“犬旤”。古代将与犬有关的变异视作凶兆,附会人事,称为“犬祸”。语出《史记·吕太后本纪》:“三月中, 吕后祓,还过軹道,见物如苍犬,据高后掖,忽弗復见。卜之,云赵王如意为祟。
引高后遂病掖伤。”
《汉书·外戚传上·高祖吕皇后》:“太后持天下八年,病犬祸而崩。”
《汉书·五行志中之上》:“於《易》,《兑》为口,犬以吠守,而不可信,言气毁故有犬旤。”
《隋书·五行志上》:“天夺其心,爵加於犬,近犬祸也。”
《清史稿·灾异志四》:“《洪范》曰:‘金曰从革。’金不从革,则为咎徵。凡恆暘、诗妖、毛虫之孽、犬祸、金石之妖、白眚、白祥皆属之於金。”
1.狗:猎犬。警犬。犬马之劳。犬牙交错。犬子(谦辞,对人称自己的儿子)。桀犬吠尧(喻走狗一心为主子效劳)。
祸读音:huò祸huò(1)本义:(名)祸患;祸事灾难:(名)祸患;祸事灾难(2)(动)损害:~国殃民。