shǒu jiè
shǒu chōng
shǒu chàng
shǒu xià
shǒu cóng
shǒu lǔ
shǒu zú
shǒu huǐ
shǒu lián
shǒu jì
shǒu gōng
shǒu yáng
shǒu fā
shǒu dìng
shǒu tuó
shǒu zǐ
shǒu hé
shǒu fàn
shǒu dū
shǒu dí
shǒu bǔ
shǒu jià
shǒu fú
shǒu qī
shǒu shēn
shǒu è
shǒu wàng
shǒu duān
shǒu dí
shǒu qiū
shǒu yì
shǒu jí
shǒu zuò
shǒu bān
shǒu shí
shǒu miǎn
shǒu juàn
shǒu bīng
shǒu miàn
shǒu gào
shǒu chē
shǒu fù
shǒu shì
shǒu kěn
shǒu wěi
shǒu xiàng
shǒu nàn
shǒu zhǎng
shǒu qiū
shǒu zuì
shǒu kuí
shǒu lì
shǒu cuàn
shǒu shù
shǒu háng
shǒu cáo
shǒu zuò
shǒu kē
shǒu cān
shǒu fù
shǒu yuàn
shǒu lǐng
shǒu zhāng
shǒu luàn
shǒu kǎi
shǒu chūn
shǒu yǐn
shǒu bō
shǒu yè
shǒu fú
shǒu yào
shǒu jí
shǒu shī
shǒu mò
shǒu chuàng
shǒu shì
shǒu huò
shǒu xiàng
shǒu dié
shǒu xiān
shǒu tú
shǒu dào
shǒu guān
shǒu xí
shǒu xiāng
shǒu fǔ
shǒu yì
shǒu dāng
shǒu jiǎ
shǒu nǎo
shǒu chàng
shǒu shàn
shǒu zhàn
shǒu chū
shǒu jiàn
shǒu shǔ
shǒu jí
shǒu tái
shǒu nì
shǒu wèi
shǒu lìng
shǒu móu
shǒu lǐng
shǒu cì
shǒu xuǎn
mài huò
fēi huò
jiǔ huò
quǎn huò
lì huò
suì huò
zé huò
jiǎo huò
gòu huò
cǎn huò
huǐ huò
liǎn huò
bì huò
kù huò
shǔ huò
wén huò
rě huò
qióng huò
gǔ huò
shǐ huò
xìn huò
yí huò
gòu huò
sù huò
mén huò
chǒu huò
dǎng huò
bǐ huò
yù huò
jìn huò
jià huò
chuǎng huò
jiē huò
yín huò
qǐ huò
jiā huò
jí huò
liú huò
jī huò
xū huò
chù huò
jiù huò
jià huò
wài huò
yí huò
chuō huò
shǒu huò
jiě huò
qù huò
qián huò
yǐn huò
dú huò
niàng huò
yàn huò
hòu huò
shī huò
è huò
fēi huò
hèng huò
páng huò
yāng huò
zhǒng huò
yōu huò
fān huò
zéi huò
rén huò
liè huò
sè huò
luàn huò
rěn huò
wēi huò
zhào huò
zhòng huò
zāo huò
yóu huò
bó huò
bīng huò
shǐ huò
zhōng huò
qiāng huò
huàn huò
shì huò
xíng huò
jiān huò
shū huò
zào huò
shí huò
è huò
fěi huò
fú huò
tī huò
sàng huò
bèi huò
sì huò
miǎn huò
jù huò
zuì huò
huáng huò
mǎi huò
wēi huò
lǜ huò
yáng huò
kē huò
mǎ huò
guǐ huò
jī huò
xiōng huò
cāi huò
xiǔ huò
niú huò
dǎo huò
yí huò
jí huò
zhuàng huò
tiān huò
quán huò
tān huò
qín huò
chē huò
zǒu huò
jī huò
lí huò
guó huò
chěng huò
yuǎn huò
lián huò
tiān huò
cí huò
kē huò
hàn huò
zāi huò
⒈ 开启祸端。
引宋文天祥《鲁港之遁》诗序:“首祸之权奸,无救祸之理。”
清梅曾亮《朝议大夫台湾府知府盖君墓志铭》:“夫古人有身受重寄,一失守,纵贼出隘,奔腾溃漫,不可收拾者,人必举后此祸败之罪,归重於首祸之人。”
⒉ 祸首。
引明叶盛《水东日记·夏忠靖鸱吻诗》:“蚩尤首祸,自创干戈之制, 轩辕因戮之,处则象吻於宫,行则悬旄於纛,以示戒万世。”
《明史·归善王当沍传》:“穀魁鼓煽流言,死不蔽罪,纵首祸而謫言者,非国体。”
《清史稿·瑞怀亲王绵忻传》:“命奕劻与大学士李鸿章议和,诸国目载漪为首祸。”
首shǒu(1)本义:(名)头:(名)头(2)(形)第一;最高的:~相|~脑。(3)(名)首领:~长。(4)(名)首先:~创。(5)(动)出头告发:自~。(6)姓。(7)(量)用于诗、词、赋;一篇叫一首。
祸读音:huò祸huò(1)本义:(名)祸患;祸事灾难:(名)祸患;祸事灾难(2)(动)损害:~国殃民。