jiǎ yāng
jiǎ yù
jiǎ fàn
gǔ hài
jiǎ shì
jiǎ yù
jiǎ dào
jiǎ sì
jiǎ bàn
jiǎ zhōu
jiǎ chóu
jiǎ ér
jiǎ yú
jiǎ shù
jiǎ shēng
jiǎ dài
jiǎ chǔ
jiǎ jì
jiǎ shòu
jiǎ shāng
jiǎ gōng
jiǎ lì
jiǎ yīng
gǔ huò
jiǎ fēng
jiǎ qū
jiǎ xī
jiǎ xìn
jiǎ guō
jiǎ tián
jiǎ zēng
jiǎ yǒng
jiǎ qī
jiǎ diàn
gǔ mǎ
jiǎ guān
jiǎ mín
jiǎ kè
jiǎ qí
jiǎ fān
jiǎ fú
jiǎ chéng
jiǎ xuàn
jiǎ gé
jiǎ xuàn
jiǎ hú
jiǎ dào
jiǎ guì
jiǎ shī
jiǎ zhōu
jiǎ kuài
gǔ rén
jiǎ bó
gǔ yòng
jiǎ zhōng
jiǎ sūn
jiǎ fú
jiǎ huì
jiǎ qū
xiōng huò
zāo huò
suì huò
wài huò
qián huò
shǔ huò
sì huò
fān huò
bǐ huò
hèng huò
zhòng huò
è huò
tī huò
jiān huò
liú huò
bì huò
fēi huò
yàn huò
niú huò
guǐ huò
lián huò
xìn huò
fēi huò
qiāng huò
dú huò
fú huò
mài huò
liǎn huò
shǐ huò
chù huò
zào huò
rén huò
wēi huò
tān huò
dǎng huò
quán huò
qù huò
yāng huò
zhǒng huò
xíng huò
lì huò
jiē huò
yuǎn huò
zāi huò
zéi huò
jí huò
yín huò
shí huò
jià huò
lǜ huò
gǔ huò
guó huò
tiān huò
cí huò
xū huò
yí huò
jiù huò
zuì huò
jī huò
yǐn huò
niàng huò
yí huò
zé huò
rě huò
lí huò
qín huò
bèi huò
zhōng huò
xiǔ huò
jù huò
kē huò
chuǎng huò
mǎi huò
wén huò
yù huò
qióng huò
jiā huò
dǎo huò
liè huò
shì huò
gòu huò
chěng huò
wēi huò
fěi huò
jī huò
shǒu huò
cāi huò
è huò
miǎn huò
bīng huò
shǐ huò
jiě huò
jiǎo huò
jī huò
jiǔ huò
rěn huò
jí huò
quǎn huò
gòu huò
huáng huò
tiān huò
zhào huò
qǐ huò
páng huò
sè huò
chē huò
zhuàng huò
sù huò
chuō huò
yóu huò
yōu huò
mǎ huò
yáng huò
chǒu huò
kē huò
shī huò
hàn huò
shū huò
kù huò
huǐ huò
hòu huò
sàng huò
zǒu huò
jià huò
jìn huò
huàn huò
bó huò
mén huò
luàn huò
cǎn huò
yí huò
贾祸gǔhuò
(1) 自招祸患
.英court disaster⒈ 招致灾祸。
引《左传·定公六年》:“以杨楯贾祸,弗可为也已。”
宋范仲淹《稼穑惟宝赋》:“徒闻贾祸之辱,莫见作甘之德。”
洪深《电影戏剧的编剧方法》第二章三:“作家们抹杀了社会而单谈性格,恐怕因为是谈社会可贾祸而谈性格没有危险罢。”
自己招惹祸害。《资治通鉴.卷五.周纪五.赧王五十年》:「虽其专恣骄贪足以贾祸,亦未至尽如范雎之言。」也作「贾害」。
1. 作买卖的人;商人。古时特指设店售货的坐商:行商坐贾。
2. 卖:余勇可贾(比喻还有多余的力量可以使出)。
祸读音:huò祸huò(1)本义:(名)祸患;祸事灾难:(名)祸患;祸事灾难(2)(动)损害:~国殃民。