sāng fú
sàng méi
sàng huà
sàng wǎng
sàng kū
sàng mìng
sàng xīn
sàng fān
sàng míng
sàng bǎng
sàng zhì
sàng shī
sāng zàng
sàng cì
sàng ǒu
sàng qǔ
sàng jiù
sàng qì
sàng jiǎn
sàng fān
sàng fǔ
sàng qī
sàng bài
sàng guó
sàng rén
sāng zhōng
sàng zhǔ
sàng qì
sàng fēn
sàng shēng
sàng pò
sàng jù
sàng qǔ
sàng dào
sàng gǒu
sàng diàn
sāng bàng
sàng bāng
sàng bìng
sāng lǐ
sàng shī
sàng zé
sàng qīn
sàng zǎi
sāng jià
sàng bàng
sàng shà
sàng jū
sāng shì
sāng jiā
sàng huāng
sàng jì
sàng duó
sàng zǐ
sàng jǔ
sàng bài
sàng dé
sàng líng
sāng luàn
sàng yǔn
sāng yí
sàng jì
sàng guān
sàng wáng
sàng yuán
sàng bāng
sàng wù
sàng pú
sàng dǎn
sàng lǜ
sàng huò
sàng zī
jiù huò
sè huò
fěi huò
yóu huò
jiē huò
zhuàng huò
shǒu huò
zéi huò
dú huò
cǎn huò
zuì huò
mén huò
yù huò
jià huò
xū huò
quán huò
jí huò
zhōng huò
shǐ huò
jí huò
rě huò
qióng huò
zhào huò
wén huò
jiā huò
yōu huò
yáng huò
yí huò
è huò
hòu huò
qù huò
jiān huò
lǜ huò
shì huò
sù huò
qián huò
bīng huò
mài huò
jiě huò
sàng huò
yǐn huò
jī huò
zào huò
dǎo huò
lián huò
yāng huò
zāo huò
chē huò
gǔ huò
liǎn huò
jìn huò
chù huò
zé huò
chǒu huò
guǐ huò
mǎ huò
rěn huò
niú huò
quǎn huò
dǎng huò
jī huò
jiǔ huò
huáng huò
huǐ huò
huàn huò
tān huò
jiǎo huò
jià huò
gòu huò
lí huò
xìn huò
qǐ huò
chuō huò
jù huò
chuǎng huò
cí huò
shí huò
qiāng huò
yí huò
zǒu huò
yí huò
bèi huò
xiōng huò
sì huò
liú huò
niàng huò
lì huò
yuǎn huò
miǎn huò
gòu huò
xiǔ huò
bǐ huò
tī huò
suì huò
páng huò
tiān huò
yín huò
zāi huò
hàn huò
guó huò
kē huò
luàn huò
qín huò
zhòng huò
xíng huò
kē huò
mǎi huò
fān huò
hèng huò
fēi huò
è huò
shǐ huò
tiān huò
chěng huò
jī huò
fú huò
wài huò
shū huò
liè huò
wēi huò
bó huò
fēi huò
shǔ huò
rén huò
cāi huò
zhǒng huò
shī huò
kù huò
bì huò
yàn huò
wēi huò
⒈ 丧乱。
引《后汉书·皇后纪上·和熹邓皇后》:“自谓感彻天地,当蒙福祚,而丧祸内外,伤痛不絶。”
《三国志·魏志·公孙瓒传》“兵益盛,进军界桥” 裴松之注引三国魏鱼豢《典略》:“会值国家丧祸之际,太后承摄, 何氏辅政, 绍专为邪媚,不能举直。”
1. 丢掉,失去:丧失。丧生。丧偶。丧胆。丧气(不吉利,倒霉。“气”读轻声)。颓丧(情绪低落,精神委靡)。懊丧。沮丧。丧权辱国。丧尽天良(良心全部失去了)。
祸读音:huò祸huò(1)本义:(名)祸患;祸事灾难:(名)祸患;祸事灾难(2)(动)损害:~国殃民。