chǐ cuò
chǐ xù
chǐ yán
chǐ zhàng
chǐ dé
chǐ jiá
chǐ huáng
chǐ zhàn
chǐ zhì
chǐ sù
chǐ zhào
chǐ qióng
chǐ qiú
chǐ suì
chǐ jiān
chǐ shé
chǐ qiāng
chǐ jiǎo
chǐ mào
chǐ gēng
chǐ zūn
chǐ zhòu
chǐ zhuàng
chǐ yù
chǐ lěng
chǐ liè
chǐ chǐ
chǐ yìn
chǐ lùn
chǐ xù
chǐ cháng
chǐ xué
chǐ lǐ
chǐ jù
chǐ zào
chǐ bān
chǐ fēn
chǐ yào
chǐ jué
chǐ dié
chǐ jué
chǐ jì
chǐ zhì
chǐ yóu
chǐ lì
chǐ hén
chǐ cì
chǐ pàn
chǐ jí
chǐ guān
chǐ fà
chǐ shuāi
chǐ lì
chǐ yù
chǐ mù
chǐ suàn
chǐ yín
chǐ yòng
chǐ ràng
chǐ jí
chǐ liè
chǐ lù
chǐ lún
chǐ zú
chǐ yìn
chǐ tiáo
chǐ shǎo
chǐ suǒ
chǐ wèi
chǐ nián
chǐ jiàn
chǐ bèi
chǐ dié
chǐ gēn
chǐ jìn
chǐ lù
chǐ gòu
chǐ càn
chǐ jiù
chǐ ní
chǐ gé
chǐ mù
chǐ yá
chǐ shǔ
chǐ jì
chǐ mài
chǐ huò
chǐ hán
chǐ zuò
chǐ yīn
chǐ dì
bào lěng
yàn lěng
qián lěng
hǎi lěng
suān lěng
qì lěng
níng lěng
mí lěng
jiǒng lěng
jiāng lěng
xián lěng
qīng lěng
jué lěng
jī lěng
fā lěng
chǐ lěng
shū lěng
zhì lěng
shài lěng
hán lěng
mǐng lěng
dàn lěng
gū lěng
yán lěng
zhì lěng
míng lěng
bīng lěng
ěr lěng
yīn lěng
qiào lěng
jié lěng
liáng lěng
jí lěng
jiān lěng
bèi lěng
shēng lěng
sēn lěng
jī lěng
qiān lěng
fǔ lěng
bī lěng
huī lěng
qī lěng
齿冷chǐlěng
(1) 露齿笑人,久之觉冷,极言讥笑嘲讽之甚
例人笑褚公,至今齿冷。——《南史·乐预传》英scorn at;laugh sb.to scorn⒈ 耻笑。因笑则张口,牙齿会感到冷,故称。
引《南齐书·孝义传·乐颐》:“人咲褚公,至今齿冷。”
唐司空图《南北史感遇》诗之二:“江南不有名儒相,齿冷中原笑未休。”
清郑燮《潍县署中与舍弟第五书》:“近日写字作画,满街都是名士,岂不令诸葛怀羞,高人齿冷?”
方志敏《可爱的中国·清贫》:“但我说出那几件‘传世宝’来,岂不要叫那些富翁们齿冷三天!”
开口笑久了,则牙齿变冷,故称讥笑为「齿冷」。
齿chǐ(1)(名)人和高等动物咀嚼食物的器官;由坚固的骨组织和釉质构成。通称牙或牙齿。(2)(名)(~儿)物体上齿形的部分:锯~儿|梳~儿。(3)(形)带齿儿的:~轮。(4)(名)〈书〉年龄:~德俱尊。(5)(动)〈书〉说到;提起:~及(说到;提及)|不足~数。
冷读音:lěng冷lěng(1)本义:(名)寒;凉。(形)温度低;感觉温度低:(名)寒;凉。(形)温度低;感觉温度低(2)本义:(名)寒;凉。(动)〈方〉使冷(多指食物):(名)寒;凉。(动)〈方〉使冷(多指食物)(3)本义:(名)寒;凉。(形)不热情;不温和:(名)寒;凉。(形)不热情;不温和(4)本义:(名)寒;凉。(形)寂静;不热闹:(名)寒;凉。(形)寂静;不热闹(5)本义:(名)寒;凉。(形)生僻;少见的:(名)寒;凉。(形)生僻;少见的(6)本义:(名)寒;凉。(形)不受欢迎的;没人过问的:(名)寒;凉。(形)不受欢迎的;没人过问的(7)本义:(名)寒;凉。(形)乘人不备的;暗中的;突然的:(名)寒;凉。(形)乘人不备的;暗中的;突然的(8)本义:(名)寒;凉。(Lěnɡ)姓。