chǐ qiāng
chǐ lù
chǐ yán
chǐ lùn
chǐ yīn
chǐ mù
chǐ dé
chǐ yìn
chǐ yào
chǐ yòng
chǐ xù
chǐ hán
chǐ jué
chǐ yá
chǐ bān
chǐ jí
chǐ zhàng
chǐ fà
chǐ zhì
chǐ jì
chǐ gēng
chǐ lún
chǐ zú
chǐ cháng
chǐ sù
chǐ mài
chǐ yù
chǐ zhì
chǐ yù
chǐ mù
chǐ qiú
chǐ lì
chǐ wèi
chǐ ràng
chǐ zuò
chǐ jué
chǐ zūn
chǐ shuāi
chǐ lì
chǐ liè
chǐ jì
chǐ zhuàng
chǐ huò
chǐ bèi
chǐ gòu
chǐ yìn
chǐ jiǎo
chǐ cì
chǐ jiá
chǐ dì
chǐ chǐ
chǐ shǔ
chǐ suǒ
chǐ suàn
chǐ zhàn
chǐ ní
chǐ jù
chǐ gēn
chǐ jí
chǐ jiù
chǐ dié
chǐ lù
chǐ nián
chǐ qióng
chǐ suì
chǐ zhào
chǐ cuò
chǐ xù
chǐ lǐ
chǐ huáng
chǐ gé
chǐ jìn
chǐ guān
chǐ dié
chǐ hén
chǐ zhòu
chǐ yóu
chǐ liè
chǐ jiān
chǐ tiáo
chǐ càn
chǐ zào
chǐ jiàn
chǐ fēn
chǐ pàn
chǐ shé
chǐ mào
chǐ shǎo
chǐ xué
chǐ yín
chǐ lěng
shēng gé
gǔ gé
niú gé
gēng gé
yán gé
zhòu gé
chē gé
xià gé
yè gé
kāi gé
yǎn gé
gē gé
chǎn gé
bìng jí
gǎi gé
fū gé
xiū gé
jiǎ gé
diào gé
chuàng gé
chì gé
bīng gé
wéi gé
jī gé
jīn gé
jī gé
jīng gé
róu gé
cái gé
xī gé
gàn gé
zhì gé
yīn gé
mán gé
bǐ gé
lǎo gé
fèi gé
bù gé
kuāng gé
lù gé
dǎi gé
pī gé
biàn gé
dǐng gé
chuí gé
jiāo gé
chóu gé
jiǎo gé
cān gé
fú gé
zhū gé
chéng gé
chǎn gé
zhàng gé
nán gé
sān gé
chú gé
miàn gé
jiāo gé
guǐ gé
bào gé
zé gé
lí gé
xùn gé
qī gé
xīng gé
zhěng gé
guǒ gé
chǐ gé
gǎn gé
chǐ gé
xiǔ gé
jūn gé
pí gé
yì gé
páo gé
tiān gé
jiàng gé
shū gé
mó gé
gé gé
guàn gé
qiān gé
quān gé
jiā gé
jiǎn gé
jīn gé
jiāo gé
yì gé
xiū gé
zhì gé
mǎ gé
kān gé
chù gé
tuī gé
chī gé
jí gé
xǐ gé
shùn gé
dī gé
chǎn gé
cóng gé
jìn gé
wèn gé
bì gé
⒈ 上古特指象牙和犀牛皮。
引《书·禹贡》:“厥贡……齿革、羽毛。”
孔颖达疏:“《诗》云:‘元龟象齿。’知齿是象牙也……革之所美,莫过於犀,知革是犀皮也。”
《周礼·天官·内府》:“凡四方之币献之金玉、齿革、兵器,凡良货贿入焉。”
引申为珍贵的器物材料。 明唐顺之《赠张地官督赋江南》诗:“舳艫接水通千里,齿革盈筐备五材。”
齿chǐ(1)(名)人和高等动物咀嚼食物的器官;由坚固的骨组织和釉质构成。通称牙或牙齿。(2)(名)(~儿)物体上齿形的部分:锯~儿|梳~儿。(3)(形)带齿儿的:~轮。(4)(名)〈书〉年龄:~德俱尊。(5)(动)〈书〉说到;提起:~及(说到;提及)|不足~数。
革读音:gé,jí[ gé ]危急。 【组词】:病革