齿豁


齿豁的组词


齿药

chǐ yào

齿牙

chǐ yá

齿剑

chǐ jiàn

齿论

chǐ lùn

齿芬

chǐ fēn

齿召

chǐ zhào

齿籍

chǐ jí

齿列

chǐ liè

齿暮

chǐ mù

齿力

chǐ lì

齿粲

chǐ càn

齿位

chǐ wèi

齿録

chǐ lù

齿黄

chǐ huáng

齿错

chǐ cuò

齿齿

chǐ chǐ

齿根

chǐ gēn

齿臷

chǐ dié

齿穉

chǐ zhì

齿尽

chǐ jìn

齿用

chǐ yòng

齿班

chǐ bān

齿齯

chǐ ní

齿岁

chǐ suì

齿让

chǐ ràng

齿舌

chǐ shé

齿录

chǐ lù

齿龈

chǐ yín

齿叙

chǐ xù

齿腔

chǐ qiāng

齿宿

chǐ sù

齿垽

chǐ yìn

齿轮

chǐ lún

齿革

chǐ gé

齿更

chǐ gēng

齿次

chǐ cì

齿稚

chǐ zhì

齿记

chǐ jì

齿歼

chǐ jiān

齿旧

chǐ jiù

齿躐

chǐ liè

齿垢

chǐ gòu

齿耋

chǐ dié

齿冷

chǐ lěng

齿育

chǐ yù

齿尊

chǐ zūn

齿数

chǐ shǔ

齿战

chǐ zhàn

齿迈

chǐ mài

齿壮

chǐ zhuàng

齿肬

chǐ yóu

齿德

chǐ dé

齿少

chǐ shǎo

齿及

chǐ jí

齿索

chǐ suǒ

齿筵

chǐ yán

齿颊

chǐ jiá

齿礼

chǐ lǐ

齿学

chǐ xué

齿衰

chǐ shuāi

齿印

chǐ yìn

齿耄

chǐ mào

齿长

chǐ cháng

齿发

chǐ fà

齿杖

chǐ zhàng

齿贝

chǐ bèi

齿盼

chǐ pàn

齿句

chǐ jù

齿族

chǐ zú

齿坐

chǐ zuò

齿冠

chǐ guān

齿目

chǐ mù

齿弟

chǐ dì

齿年

chǐ nián

齿寒

chǐ hán

齿胄

chǐ zhòu

齿序

chǐ xù

齿痕

chǐ hén

齿筭

chǐ suàn

齿迹

chǐ jì

齿决

chǐ jué

齿爵

chǐ jué

齿頄

chǐ qiú

齿豁

chǐ huò

齿音

chǐ yīn

齿角

chǐ jiǎo

齿条

chǐ tiáo

齿遇

chǐ yù

齿燥

chǐ zào

齿穷

chǐ qióng

齿历

chǐ lì


披豁

pī huō

明豁

míng huō

洋豁

yáng huō

畅豁

chàng huō

洞豁

dòng huō

除豁

chú huō

拉豁

lā huō

响豁

xiǎng huō

分豁

fēn huō

窙豁

xiāo huō

闳豁

hóng huō

解豁

jiě huō

洒豁

sǎ huō

蠲豁

juān huō

空豁

kōng huō

宏豁

hóng huō

觊豁

jì huō

庨豁

xiāo huō

剨豁

huò huō

朗豁

lǎng huō

恢豁

huī huō

寥豁

liáo huō

倾豁

qīng huō

稀豁

xī huō

敞豁

chǎng huō

四豁

sì huō

哆豁

duō huō

萧豁

xiāo huō

浅豁

qiǎn huō

出豁

chū huō

熏豁

xūn huō

超豁

chāo huō

虓豁

xiāo huō

危豁

wēi huō

剖豁

pōu huō

爽豁

shuǎng huō

销豁

xiāo huō

通豁

tōng huō

宽豁

kuān huō

虚豁

xū huō

哦豁

o huo

申豁

shēn huō

齿豁

chǐ huò

呀豁

yā huō

恬豁

tián huō

顿豁

dùn huō

疏豁

shū huō

訇豁

hōng huō

鸿豁

hóng huō

薰豁

xūn huō

开豁

kāi huò

窅豁

yǎo huō

上一组词:齿句
下一组词:豁齿

更多齿的组词

齿豁的意思


词语解释:

齿缺。指年老。

引证解释:

⒈ 齿缺。指年老。

引唐韩愈《上兵部李侍郎书》:“髮秃齿豁,不见知己。”
梁启超《新民说》十四:“其潦倒者,则八股八韵,风簷矮屋,磨至头童齿豁之年。”

网络解释:

齿豁

词语解释唐 韩愈 《上兵部李侍郎书》:“发秃齿豁,不见知己。” 梁启超 《新民说》十四:“其潦倒者,则八股八韵,风檐矮屋,磨至头童齿豁之年。”
更多豁的组词

齿豁详细解释


齿读音:chǐ

齿chǐ(1)(名)人和高等动物咀嚼食物的器官;由坚固的骨组织和釉质构成。通称牙或牙齿。(2)(名)(~儿)物体上齿形的部分:锯~儿|梳~儿。(3)(形)带齿儿的:~轮。(4)(名)〈书〉年龄:~德俱尊。(5)(动)〈书〉说到;提起:~及(说到;提及)|不足~数。

读音:huō,huò[ huò ]

1. 开阔;宽敞:豁亮。宽豁。

2. 开通;大度:豁达。

3. 显赫;通达:显豁。

4. 排遣;消散:豁情散哀。

5. 免除:豁免。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025