guàn fàn
guàn fěi
guàn dú
guàn lì
guàn xìng
guàn yǒu
guàn huì
guàn lǎo
guàn chǒng
guàn shú
guàn jié
guàn lì
guàn chuàn
guàn shì
guàn jiā
guàn dào
guàn shì
guàn jì
guàn zēng
guàn tōu
guàn kǒu
guàn zòng
guàn liàng
guàn zéi
guàn cháng
guàn qiè
guàn xí
guàn jīng
guàn xiá
guàn lì
guàn yī
guàn yú
guàn piàn
guàn shǐ
guàn biàn
shǒu jì
wú jì
tè jì
zòu jì
qiú jì
mò jì
gù jì
jìng jì
jiàn jì
gū jì
guàn jì
dān jì
piān jì
cái jì
yì jì
qióng jì
yǎng jì
shéng jì
yì jì
bǎi jì
shì jì
chěng jì
xiào jì
wǔ jì
gōng jì
bó jì
zhōng jì
yǎn jì
nóng jì
shén jì
quán jì
cí jì
kǒu jì
jué jì
zá jì
cái jì
qí jì
shǔ jì
xiàn jì
zhòng jì
zhòng jì
chàng jì
jiǎ jì
qí jì
piàn jì
chěng jì
shū jì
kē jì
xuàn jì
yù jì
xiǎn jì
jiǎo jì
fāng jì
qǔ jì
cháng jì
mài jì
wǔ jì
shēng jì
chē jì
jué jì
经常使用的手段、手法。
⒈ 经常使用的手段、手法。
引清陈康祺《郎潜纪闻》卷四:“国初慎重度支……今包揽侵吞,习为惯技。”
清陈廷焯《白雨斋词话》卷三:“渔洋小令,能以风韵胜,仍是做七絶惯技耳。”
鲁迅《两地书·致许广平二六》:“私拆函件,本是中国的惯技,我也早料到的。”
时常用的方法、手段。
如:「这种作案手法是他的惯技。」
惯guàn(1)(名)习以为常;积久成性;习惯:我劳动~了;一天不干活就不舒服。(2)(动)纵容(子女)养成不良习惯或作风:娇生~养|不能~着孩子们吃零食。
技读音:jì技jì(名)技能;本领。