guàn cháng
guàn zéi
guàn huì
guàn zēng
guàn tōu
guàn chǒng
guàn jiā
guàn kǒu
guàn fàn
guàn dú
guàn shì
guàn dào
guàn jié
guàn jīng
guàn lì
guàn liàng
guàn fěi
guàn lì
guàn lǎo
guàn xí
guàn shú
guàn yǒu
guàn xìng
guàn biàn
guàn jì
guàn lì
guàn chuàn
guàn yú
guàn piàn
guàn yī
guàn qiè
guàn shì
guàn zòng
guàn shǐ
guàn xiá
yáo shǐ
dān shǐ
mìng shǐ
chāi shǐ
wú shǐ
wǔ shǐ
zǐ shǐ
zuǒ shǐ
xué shǐ
qū shǐ
chí shǐ
zhì shǐ
xiāng shǐ
fèng shǐ
guǐ shǐ
nèi shǐ
chì shǐ
gōng shǐ
jiè shǐ
suī shǐ
niǎo shǐ
gòng shǐ
fàn shǐ
zú shǐ
pì shǐ
guān shǐ
líng shǐ
pìn shǐ
yì shǐ
xīng shǐ
shū shǐ
chén shǐ
guǐ shǐ
niè shǐ
suì shǐ
juān shǐ
zhǔ shǐ
suō shǐ
pái shǐ
èr shǐ
bù shǐ
cái shǐ
de shǐ
cái shǐ
shōu shǐ
cuó shǐ
jūn shǐ
jiù shǐ
chì shǐ
jí shǐ
bào shǐ
pú shǐ
lián shǐ
dāng shǐ
qiǎn shǐ
sǒu shǐ
bì shǐ
quán shǐ
fù shǐ
ruò shǐ
biān shǐ
zhī shi
shè shǐ
yì shǐ
jī shǐ
lù shǐ
gōng shǐ
cái shǐ
tǎng shǐ
yān shǐ
chéng shǐ
hǎo shǐ
yáo shǐ
dié shǐ
jiǎ shǐ
chēng shǐ
nüè shǐ
bā shǐ
dì shǐ
fán shǐ
chóng shǐ
lín shǐ
xuān shǐ
lǔ shǐ
guǎn shǐ
yán shǐ
bī shǐ
cū shǐ
jié shǐ
cháng shǐ
cháo shǐ
bù shǐ
tóng shǐ
mǎ shǐ
lǐng shǐ
guó shǐ
qián shǐ
nú shǐ
zhī shǐ
jiāo shǐ
cū shǐ
jiē shǐ
xíng shǐ
bǐ shǐ
rèn shǐ
dà shǐ
qīng shǐ
diàn shǐ
tái shǐ
xiàng shǐ
zòng shǐ
yuàn shǐ
xiǎo shǐ
zhōng shǐ
fán shǐ
chū shǐ
gěi shǐ
fān shǐ
xún shǐ
qiě shǐ
huá shǐ
qū shǐ
yùn shǐ
rú shǐ
qì shǐ
shǐ
nǚ shǐ
cóng shǐ
lái shǐ
dòng shǐ
jìn shǐ
yuè shǐ
zhǐ shǐ
zuǒ shǐ
jiàng shǐ
fù shǐ
huáng shǐ
guàn shǐ
liú shǐ
zhào shǐ
gōu shǐ
bèi shǐ
xián shǐ
xiàng shǐ
cù shǐ
yì shǐ
qiǎng shǐ
tiān shǐ
xìn shǐ
pò shǐ
jī shǐ
zhēng shǐ
cè shǐ
zhì shǐ
hán shǐ
shén shǐ
jiè shǐ
jiè shǐ
běi shǐ
zhì shǐ
tǎng shǐ
rén shǐ
jiǎng shǐ
⒈ 习惯于使用。
引《水浒传》第六四回:“话説蒲东关胜,这人惯使口大刀,英雄盖世,义勇过人。”
⒉ 纵容,姑息。
引巴金《秋》五:“三妹,这几天我太‘惯使’你,你也学会斗嘴了。”
惯guàn(1)(名)习以为常;积久成性;习惯:我劳动~了;一天不干活就不舒服。(2)(动)纵容(子女)养成不良习惯或作风:娇生~养|不能~着孩子们吃零食。
使读音:shǐ[ shǐ ]1. 用:使用。使劲。使役。使力。使钱。
2. 派,差谴:使唤。使命。使女。
3. 让,令,叫:迫使。
4. 假若:假使。即使。
5. 奉命办事的人:使者。大使。公使。使馆。