guàn xí
guàn shú
guàn lǎo
guàn shì
guàn jì
guàn lì
guàn zéi
guàn chuàn
guàn fàn
guàn yǒu
guàn shǐ
guàn cháng
guàn chǒng
guàn liàng
guàn jīng
guàn shì
guàn piàn
guàn zēng
guàn dú
guàn jiā
guàn lì
guàn zòng
guàn tōu
guàn jié
guàn biàn
guàn yī
guàn dào
guàn huì
guàn kǒu
guàn lì
guàn yú
guàn fěi
guàn qiè
guàn xìng
guàn xiá
bǎi cháng
chāo cháng
yuè cháng
héng cháng
jū cháng
zhān cháng
fǎn cháng
jīng cháng
xí cháng
wǎng cháng
tài cháng
jiǎo cháng
qǐng cháng
kào cháng
shí cháng
fán cháng
zhèng cháng
mèng cháng
tōng cháng
xián cháng
guān cháng
fēi cháng
luàn cháng
fěi cháng
shī cháng
fú cháng
yì cháng
xù cháng
gāng cháng
nián cháng
qí cháng
shèng cháng
rú cháng
jiā cháng
diǎn cháng
rì cháng
hún cháng
lóng cháng
tóng cháng
chèn cháng
gǔ cháng
dá cháng
duàn cháng
lún cháng
guāi cháng
xún cháng
qíng cháng
chōng cháng
shēng cháng
xí cháng
yǔ cháng
gù cháng
jiǔ cháng
jù cháng
sān cháng
suí cháng
bǐng cháng
fèng cháng
bān cháng
gǎi cháng
bèi cháng
wǔ cháng
gù cháng
xù cháng
chě cháng
qì cháng
dà cháng
luò cháng
shǒu cháng
yì cháng
wú cháng
zhào cháng
yī cháng
shǎo cháng
ān cháng
guì cháng
xún cháng
guǐ cháng
zhēn cháng
guó cháng
qí cháng
jiù cháng
cháo cháng
shùn cháng
jīng cháng
zhèn cháng
bù cháng
shí cháng
zǎi cháng
wéi cháng
mí cháng
ní cháng
shū cháng
fàn cháng
měi cháng
píng cháng
hé cháng
wán cháng
xióng cháng
bó cháng
lián cháng
yǒu cháng
nì cháng
yōng cháng
chǔ cháng
mín cháng
sù cháng
guàn cháng
biàn cháng
liáng cháng
惯常guàncháng
(1) 习以为常,经常
例手头多留出些现金,他们的客户惯常需要更多的钱英usual;habitual⒈ 习以为常,经常。
引《白雪遗音·南词·醉归》:“劝君此地休来到,此处是,弃旧迎新是惯常。”
茅盾《霜叶红似二月花》二:“一种惯常袭来的厌倦与无聊的情绪又淹没了他的身心。”
魏巍《东方》第四部第六章:“大妈和李能两边一挤,急得王老好直抓脖子,这是他遇到难题时的惯常表现。”
经常的、习惯的。
如:「老师举例说明这个动词的惯常用法,希望同学可以更加了解。」
惯guàn(1)(名)习以为常;积久成性;习惯:我劳动~了;一天不干活就不舒服。(2)(动)纵容(子女)养成不良习惯或作风:娇生~养|不能~着孩子们吃零食。
常读音:cháng常cháng(1)(形)一般;普通;平常:~识|~态。(2)(形)不变的;经常:~数|冬夏~青。(3)(副)时常;常常:~来|~往。(4)姓。