cūn fāng
bǎo fāng
fěn fáng
kāi fāng
zǒng fāng
huá fāng
mò fáng
zhī fáng
gōng fáng
cáo fang
jī fāng
guì fáng
fān fāng
gōng fāng
tú fāng
jiàng fáng
shí fāng
diāo fāng
cù fáng
qīng fāng
zhū fāng
diāo fāng
gēng fāng
wǔ fāng
xún fāng
chá fāng
lóng fáng
qǔ fāng
tái fāng
cǎi fāng
èr fāng
jī fāng
chūn fāng
jiǔ fāng
qiū fāng
dǔ fāng
nèi fāng
gǔ fáng
duì fāng
bié fāng
jiù fāng
tā fāng
jiē fang
jìn fāng
zāo fáng
yín fāng
niǎn fáng
fàn fāng
gū fāng
guì fāng
gàn fāng
rǎn fáng
yào fāng
jì fāng
zhēn fāng
shì fāng
pái fāng
duàn fāng
gǒu fáng
duì fāng
bìng fāng
jù fāng
lóng fāng
zuō fang
jīng fāng
chuài fāng
bā fáng
bǔ fāng
yīng fāng
yóu fáng
jù fāng
jìng fāng
dāng fāng
mǎ fāng
jiāo fāng
kuà fāng
kè fāng
miàn fāng
jiǎ fāng
chèn fāng
⒈ 又称踹布坊、踏布坊。 中国旧时经营棉布整理加工的手工业作坊。工人操作时,足踏凹字形大石,左右滚动,使石下漂染过的棉布紧密光滑。参见“踏布”。
引清叶廷琯《鸥陂渔话·观音峰》:“东园相传是前明徐太僕别墅,距上津桥西北半里,地久废为踹坊。”
踹chuài(动)脚底向外踢:把门~开。
坊读音:fāng,fáng[ fāng ]1. 里巷(多用于街巷的名称)。
2. 街市,市中店铺:坊间。街坊(邻居)。
3. 旧时标榜功德的建筑物:牌坊。节义坊。