jiē mén
jiē mà
jiē shì
jiē tíng
jiē lǘ
jiē jū
jiē yuè
jiē shēng
jiē qú
jiē chōng
jiē chén
jiē qū
jiē mò
jiē kǒu
jiē guān
jiē wǔ
jiē jìn
jiē wú
jiē lín
jiē lù
jiē fang
jiē jǐng
jiē dēng
jiē xīn
jiē jī
jiē xiàng
jiē lěi
jiē diàn
jiē tóu
jiē miàn
jiē lǐ
jiē dào
jiē lì
jiē lěi
jiē zhèn
jiē xún
jiē zǐ
jiē sì
jiē luó
jiē shǐ
jiē shù
gōng fáng
zhēn fāng
shí fāng
jī fāng
lóng fāng
rǎn fáng
zhū fāng
bìng fāng
zāo fáng
mò fáng
jiāo fāng
jiàng fáng
jù fāng
qǔ fāng
shì fāng
niǎn fáng
cù fáng
jīng fāng
bǔ fāng
fān fāng
duàn fāng
zǒng fāng
bié fāng
yào fāng
miàn fāng
èr fāng
cáo fang
zhī fáng
duì fāng
chuài fāng
guì fāng
gū fāng
chūn fāng
qīng fāng
gàn fāng
tā fāng
jiǔ fāng
gēng fāng
duì fāng
jiù fāng
kāi fāng
fàn fāng
wǔ fāng
diāo fāng
cǎi fāng
mǎ fāng
diāo fāng
fěn fáng
zuō fang
bǎo fāng
lóng fáng
jìn fāng
chèn fāng
kè fāng
huá fāng
pái fāng
gōng fāng
guì fáng
chá fāng
jiǎ fāng
dāng fāng
cūn fāng
bā fáng
xún fāng
nèi fāng
jī fāng
jìng fāng
tú fāng
jù fāng
dǔ fāng
jì fāng
yóu fáng
tái fāng
qiū fāng
kuà fāng
gǒu fáng
gǔ fáng
yīng fāng
yín fāng
jiē fang
街坊jiēfang
(1) 街巷,也指城市中以道路或自然界线(如河流)划分的居住生hAo86.活区
例街坊邻居英block(2) 口∶同街巷的邻居
例我们是街坊英neighbour⒈ 街巷;街市。
引《古尊宿语录·真净禅师语录》:“今日猎月初十,出门街坊丐者,入寮打叠。”
明田汝成《西湖游览志馀·熙朝乐事》:“十二月二十四日,谓之交年……自此街坊簫鼓之声,鏗鍧不絶矣。”
明徐渭《雌木兰》第一出:“小鬟,你瞒过老爷和奶奶,随着俺到街坊上走一回者。”
《儒林外史》第十一回:“到十五日那日,同我这表姪往街坊上去看看灯。”
⒉ 邻居。
引元无名氏《杀狗劝夫》楔子:“知他是谁好游闲谁不良,谁起风波谁要强,瞒不过邻里众街坊。”
《红楼梦》第二四回:“我们好街坊,这银子是不要利钱的。”
老舍《骆驼祥子》三:“前几天本想和街坊搭伙,把它们送到口外去放青。”
大街小巷。
街jiē(1)(名)街道;街市:~头|大~小巷|上~买东西|~上很热闹。(2)(名)〈方〉集市:赶~。
坊读音:fāng,fáng[ fāng ]1. 里巷(多用于街巷的名称)。
2. 街市,市中店铺:坊间。街坊(邻居)。
3. 旧时标榜功德的建筑物:牌坊。节义坊。
[ fáng ]1. 小手工业者的工作场所:作坊。
2. 古同“防”,防范。