diāo fāng
yīng fāng
kāi fāng
jiù fāng
nèi fāng
guì fāng
gǔ fáng
gǒu fáng
jiǎ fāng
miàn fāng
kè fāng
chuài fāng
jīng fāng
tú fāng
cǎi fāng
jiàng fáng
jìn fāng
jiāo fāng
tái fāng
qiū fāng
duì fāng
bìng fāng
yóu fáng
fān fāng
mǎ fāng
xún fāng
diāo fāng
zhī fáng
guì fáng
duàn fāng
huá fāng
pái fāng
chūn fāng
jī fāng
qīng fāng
wǔ fāng
tā fāng
qǔ fāng
jìng fāng
gū fāng
jù fāng
mò fáng
cù fáng
rǎn fáng
yín fāng
yào fāng
chá fāng
bǎo fāng
bié fāng
lóng fāng
jì fāng
cūn fāng
zāo fáng
dǔ fāng
shì fāng
zǒng fāng
zhū fāng
jù fāng
gōng fāng
gēng fāng
jiē fang
zhēn fāng
duì fāng
gōng fáng
kuà fāng
bǔ fāng
gàn fāng
fěn fáng
jiǔ fāng
lóng fáng
jī fāng
fàn fāng
èr fāng
cáo fang
zuō fang
niǎn fáng
bā fáng
shí fāng
chèn fāng
dāng fāng
⒈ 教坊。
引唐杜甫《观公孙大娘弟子舞剑器行序》:“自高头宜春、梨园二伎坊内人,洎外供奉舞女,晓是舞者, 圣文神武皇帝初, 公孙一人而已!”
仇兆鳌注:“伎,一作教。”
古时管理宫廷音乐的官署。参见「教坊」条。
1. 技巧,才能:伎痒(人擅长某种技艺,一遇机会,急欲表现,好像皮肤发痒不能自忍,亦作“技痒”)。伎俩(liāng )。
2. 古代称以歌舞为业的女子。
坊读音:fāng,fáng[ fāng ]1. 里巷(多用于街巷的名称)。
2. 街市,市中店铺:坊间。街坊(邻居)。
3. 旧时标榜功德的建筑物:牌坊。节义坊。