jī yǎn
jī xīn
jī bīn
jī tí
jī shù
jī chǎng
jī jiǔ
jī lián
jī nián
jī huò
jī méng
jī gāng
jī tóu
jī hú
jī lín
jī bǔ
jī jiān
jī shǔ
jī sāng
jī máo
jī luǎn
jī máng
jī dàn
jī gān
jī zhàn
jī jù
jī qún
jī cháng
jī zhī
jī shěng
jī féi
jī gǔ
jī huò
jī yí
jī shè
jī yìn
jī shí
jī lì
jī bēi
jī niáng
jī dé
jī míng
jī guān
jī gōng
jī chú
jī qiào
jī bā
jī sù
jī jiān
jī jū
jī wù
jī zhí
jī xié
jī jūn
jī mèng
jī zhū
jī tún
jī xiāng
jī wēn
jī huò
jī chuāng
jī nì
jī méng
jī rén
jī huà
jī sù
jī huáng
jī shī
jī rì
jī lèi
jī xiōng
jī tán
jī sī
jī guā
jī dāo
jī gǔ
jī chàng
jī lóng
jī pí
jī pó
jī dīng
jī zá
jī zǐr
jī lù
jī jiào
jī fāng
jī qí
jī fū
jī shěng
jī qī
jī dàn
jī yuán
jī hài
jī tái
jī xiān
jī kǒu
jī chuāng
nèi fāng
guì fāng
jī fāng
jìng fāng
fěn fáng
tú fāng
fàn fāng
tái fāng
jiǎ fāng
cáo fang
jīng fāng
miàn fāng
bìng fāng
bǎo fāng
cǎi fāng
mò fáng
fān fāng
zhī fáng
xún fāng
shì fāng
bā fáng
mǎ fāng
chuài fāng
shí fāng
èr fāng
jìn fāng
jiāo fāng
chá fāng
lóng fáng
yóu fáng
gàn fāng
jì fāng
qīng fāng
diāo fāng
tā fāng
pái fāng
gōng fāng
jiàng fáng
duì fāng
jù fāng
diāo fāng
niǎn fáng
gǔ fáng
chèn fāng
jù fāng
wǔ fāng
rǎn fáng
yín fāng
zǒng fāng
zāo fáng
zhēn fāng
bǔ fāng
gōng fáng
gū fāng
qiū fāng
zhū fāng
jī fāng
yīng fāng
chūn fāng
duì fāng
kāi fāng
gǒu fáng
kè fāng
bié fāng
jiē fang
gēng fāng
dāng fāng
lóng fāng
guì fáng
qǔ fāng
kuà fāng
huá fāng
yào fāng
cù fáng
cūn fāng
duàn fāng
zuō fang
jiǔ fāng
jiù fāng
dǔ fāng
⒈ 唐代宫庭养鸡之所。
引《太平广记》卷四八五引唐陈鸿《东城父老传》:“玄宗在藩邸时,乐民间清明节鬪鸡戏。及即位,治鸡坊於两宫间,索长安雄鸡,金毫铁距,高冠昂尾千数,养於鸡坊。选六军小儿五百人,使驯扰教饲。上之好之,民风尤甚。”
⒉ 犹街坊。一本作“街坊”。
引宋刘克庄《贺新郎·席上闻歌有感》词:“道是华堂簫管唱,笑杀鸡坊拍衮。”
养鸡的场所。
鸡jī(名)家禽;品种很多;嘴短;头部有鲜红肉质的冠。翅短;不能高飞:~蛋|~肉|公~|花~。
坊读音:fāng,fáng[ fāng ]1. 里巷(多用于街巷的名称)。
2. 街市,市中店铺:坊间。街坊(邻居)。
3. 旧时标榜功德的建筑物:牌坊。节义坊。