lóng zhòng
lóng dǐ
lóng bèi
lóng hè
lóng chōng
lóng hán
lóng xìng
lóng yì
lóng guì
lóng kuàng
lóng lǜ
lóng dòng
lóng xiǎn
lóng yīn
lóng xī
lóng tì
lóng dōng
lóng liè
lóng měi
lóng gǔ
lóng shèng
lóng xíng
lóng yáo
lóng bì
lóng jùn
lóng dé
lóng zhōng
lóng qǐ
lóng jīn
lóng míng
lóng yáo
lóng yǒng
lóng yuè
lóng qióng
lóng jī
lóng mǎn
lóng shì
lóng jī
lóng xīng
lóng bō
lóng miǎo
lóng huà
lóng miǎo
lóng jì
lóng jǐng
lóng lì
lóng chóng
lóng hòu
lóng shī
lóng qióng
lóng zhǔn
lóng tài
lóng yǔ
lóng sī
lóng rán
lóng kōng
lóng xíng
lóng yào
lóng lóng
lóng fēng
lóng chāng
lóng jué
lóng gāo
lóng wū
lóng qíng
lóng jìng
lóng yán
lóng pàn
lóng mǔ
lóng zhōu
lóng zhǐ
lóng hù
lóng gǔ
lóng juàn
lóng fèi
lóng wàng
lóng rǔ
lóng jì
lóng miǎn
lóng wā
lóng qìng
lóng lǐ
lóng ēn
lóng zōng
lóng zhèn
lóng fú
lóng rè
lóng jiù
lóng gōng
lóng kū
lóng gàn
lóng kuā
lóng bǐ
lóng mì
lóng gù
lóng rén
lóng cháng
lóng jùn
lóng dūn
lóng fù
lóng yòu
lóng bó
lóng xiàng
lóng zuò
lóng jí
lóng báo
jié tì
shàn tì
líng tì
líng tì
dǎo tì
yīn tì
lún tì
dǐ tì
xiàn tì
lún tì
chí tì
qiǎng tì
chōu tì
jiǔ tì
kuī tì
qiān tì
qián tì
dǐng tì
tōng tì
gù tì
xīng tì
mǎi tì
dài tì
dài tì
chōng tì
mào tì
yān tì
diāo tì
qiāng tì
tǎo tì
hūn tì
yān tì
yī tì
chóng tì
jiāo tì
é tì
lóng tì
dǎo tì
mǎn tì
cán tì
huǐ tì
shuāi tì
gēng tì
dài tì
bǐ tì
líng tì
wǎng tì
chú tì
jiē tì
fèi tì
lí tì
duò tì
隆替lóngtì
(1) 盛衰;兴衰
例国运隆替[.好工具]英rise and fall of power⒈ 盛衰;兴废。
引晋潘岳《西征赋》:“人之升降,与政隆替,杖信则莫不用情,无欲则赏之不窃。”
《宋书·武帝纪中》:“故大道之行,选贤与能,隆替无常期,禪代非一族。”
《旧唐书·穆宗纪论》:“臣观五运之推迁,百王之隆替,亦无常治,亦无常乱,在人而已,匪降自天。”
李大钊《警告全国父老书》:“彼一国一族之隆替,与之连封接壤者,即属异类殊族,亦莫不同其休戚。”
兴衰。
1.盛大:~重。
2.兴盛:兴~。
3.深厚;程度深:~情厚谊。~冬。
4.凸起:~起。
替读音:tì替tì(1)(介)代替。(2)(介)为(wèi)。(3)(形)〈书〉衰败。