lóng hè
lóng fù
lóng rè
lóng fú
lóng rén
lóng zhǐ
lóng yì
lóng jì
lóng dōng
lóng jué
lóng gàn
lóng gōng
lóng míng
lóng yuè
lóng měi
lóng guì
lóng gǔ
lóng hán
lóng qíng
lóng dòng
lóng tì
lóng jī
lóng jiù
lóng zhèn
lóng juàn
lóng xiǎn
lóng gǔ
lóng chóng
lóng yáo
lóng rǔ
lóng kuā
lóng chāng
lóng kuàng
lóng lǐ
lóng yáo
lóng zhōng
lóng dé
lóng bì
lóng shèng
lóng hù
lóng xìng
lóng xī
lóng chōng
lóng rán
lóng ēn
lóng lóng
lóng shì
lóng yán
lóng lì
lóng mǎn
lóng sī
lóng yòu
lóng fèi
lóng jīn
lóng jǐng
lóng hòu
lóng kū
lóng jìng
lóng bó
lóng qióng
lóng fēng
lóng xíng
lóng yīn
lóng jùn
lóng lǜ
lóng bō
lóng pàn
lóng jí
lóng wū
lóng báo
lóng gù
lóng zhōu
lóng xíng
lóng qǐ
lóng bèi
lóng wā
lóng jì
lóng shī
lóng kōng
lóng miǎo
lóng yǔ
lóng qióng
lóng tài
lóng mì
lóng jī
lóng miǎo
lóng miǎn
lóng zōng
lóng wàng
lóng dǐ
lóng bǐ
lóng zhòng
lóng dūn
lóng xīng
lóng qìng
lóng zhǔn
lóng huà
lóng mǔ
lóng liè
lóng yào
lóng zuò
lóng cháng
lóng yǒng
lóng xiàng
lóng jùn
lóng gāo
⒈ 隆起与凹陷。引申为盛衰。
引《三国志·蜀志·郤正传》:“然而道有隆窳,物有兴废,有声有寂,有光有翳。”
兴隆衰败。《三国志.卷四二.蜀书.郤正传》:「道有隆窳,物有兴废。」也作「隆污」。
1.盛大:~重。
2.兴盛:兴~。
3.深厚;程度深:~情厚谊。~冬。
4.凸起:~起。
窳读音:yǔ(事物)恶劣;坏:~败。~劣。良~(优劣)。